Hắc Oa

Chương 203: Lấy tâm so với tâm (3)

Giản Phàm thoáng ngừng cười ngay được, cứ như vừa rồi người cười không phải là y vậy, kỳ thực vốn đã chẳng có gì vui để mà cười hết:
"Nói đúng ra đây là vụ làm ăn tốt, độc quyền nắm trong tay nói không chừng mười mấy năm, mấy chục năm vẫn kiếm lớn, các người quá nóng vội, chê tiền kiếm được quá chậm. Cách làm nước tương giống làm dấm với rượu, đảm bảo nhiệt độ thích hợp để các vi khuẩn lên men không chết ... À thôi, nói cái này với các người vô ích, trong mắt các người chỉ có tiền."
"Biện pháp thì có đấy, cách ở quê là đào một cái giếng sâu chừng 15 mét, treo chum trong đó, có thể tương đương với tủ lạnh thiên nhiên, vị còn rất thuần. Cách thứ hai, là bỏ mấy chục vạn ra xây một cái kho lạnh, vị hơi kém vì không khí không lưu thông mà ra. Thứ ba nếu là ở nơi gần núi, có thể cho vào cái hang sâu 30 mét trở lên. Nhưng không thể sản xuất số lượng lớn, điều này ngay từ đầu tôi đã nhấn mạnh rồi. Đương nhiên cách trực tiếp nhất là đi tìm hậu nhân của ngự trù La để có phối phương thực sự. Biện pháp này cũng không được, lợn béo tự đi vào lò mổ, ai mà cứu nổi."
Lời nói khó nghe, Trương Khải và Hà Phương Lộ sớm đã không chịu nổi, đứng dậy không nghe nữa, khi tới đây chỉ mang một phần vạn hi vọng, vì Tương Địch Giai nhắc bọn họ không chỉ một lần. Tương Địch Giai ra hiệu hai người kia đi trước, còn mình tới trước mặt Giản Phàm. Có bóng người phủ xuống mặt Giản Phàm mới ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt ai oán, sắc mặt tiều tụy, chỉ hơn một tháng không gặp mà Tương mỹ nhân cũng thay đổi nhiều rồi, thiếu đi sự lộng lẫy của nữ thần, nhưng vẻ yếu ớt gầy ốm càng tăng thêm phần quyến rũ thoát tục, cũng càng khiến người ta nhìn vào đau lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận