Hắc Oa

Q5 - Chương 188: Toàn là cố nhân. (1)

Dương Hồng Hạnh gõ máy tính, tùy ý duyệt vài trang web, gõ bàn phím rào rào, sau đó cầm bút viết nhoay nhoáy, Giản Phàm nhìn chữ hiện ra với tốc độ nhanh không kém mình nói, vèo vèo hết một tờ lại sang tờ thứ hai, cười không khép miệng lại được ... Một lúc, lại thêm một lúc lâu nữa, bốn người bên ngoài chẳng nghe thấy trong phòng có chút động tĩnh nào, không hiểu chuyện gì xảy ra, lo lắng mò ra cửa sổ, bốn cái đầu từ từ nhô lên, chỉ thấy Dương Hồng Hạnh ngồi sau bàn chăm chú viết cái gì đó, Giản Phàm ngồi bên vươn cổ nhìn, nhìn một lúc rót thêm nước, tư thế thân mật. Cái gì thế này? Mấy người kia tròn mắt nhìn nhau, Trương Kiệt vừa quen thuộc được hai cô cảnh sát hơn một chút, hỏi: “ Này, các cô tới hỏi tội cơ mà, sao tôi thấy giống đi giải hạn thế, đốc sát lại đi viết kiểm điểm cho người phạm lỗi, thế này mà cũng được à?”

“ Anh ngốc à, lát nữa Oa ca tâm tình tốt, nói không chừng mời chúng ta ăn, mọi người đừng đi, đợi lát nữa cùng xẻo. “ Tiêu Thành Cương nói tới ăn là thông minh lắm:

Lương Vũ Vân và Ngưu Manh Manh thì đoán tám phần kết quả sẽ thế này, đại tỷ quá mềm lòng với Giản Phàm rồi, đã bảo lần này phải thật rắn, nắm được thóp là phải khiến Giản Phàm cúi đầu, giờ hay rồi, khác nào tự tới tận nơi làm nha hoàn cho người ta, tự gây nghiệt thì hết đường thoát. Cửa đột nhiên bật mở, Giản Phàm chạy ra làm mọi người giật mình, chỉ thấy y hốt hoảng đòi chìa khóa của Tiêu Thành Cương, sau đó vỗ tán nói: “ Loạn, loạn rồi, mẹ và chú hai anh chẳng hiểu vì sao đột nhiên lại tới, tối nay không mời mày ăn cơm được, tự giải quyết đi.”

………… ……. Khách sạn Kim Quảng Tiệp đường Ngũ Nhất, 3 sao, hơn 100 phòng, tương đối thích hợp với người thu nhập tầm trung và thấp ra vào, mỗi lần chú hai và mẹ tới đều ở nơi này, chẳng phải vì yêu thích gì, mà là tới nơi đắt hơn thì mẹ xót tiền. Trong điện thoại chỉ nói vội vàng một câu mẹ tới rồi, cũng chẳng giải thích rõ ràng, mẹ toàn thế, thường xuyên hứng lên là tới tập kích trường đại học, thăm còn trai, quá nửa là thuận tiện đi ké xe của đơn vị chú hai cho đỡ tốn kém. Hôm nay không biết cũng như vậy, hay là có chuyện gì, nhưng mà bất kể là chuyện gì nghe nói mẹ tới, Giản Phàm mừng rỡ áp hết mọi chuyện, từ Tết đến giờ bận rộn ở đại đội bốn, chẳng về nhà nổi một lần, nhớ mẹ lắm. Xe đỗ lại ở cổng khách sạn, vừa đóng cửa đi xuống thì di động reo, còn cho rằng là mẹ nhớ con trai giục rồi, cười hì hì lấy di động ra thì không phải điện thoại của mẹ, nói chính xác thì không phải là số điện thoại, mà là chuối ký tự tổ hợp xuất hiện trên màn hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận