Hắc Oa

Q4 - Chương 209: Thần long nay mới thấy đầu. (3)

Lời bình phẩm của Lý Uy khiến Giản Phàm thấy là lạ, nói như mình còn hơn những nhân vật trên một bậc, không dám nhận: “ Chú Lý, đừng nói thế, những lời này mà truyền vào tai bất kỳ ai trong số họ, tôi tám thành là lại phải vào ban đốc sát một chuyến.”

“ Ha ha ha, quên mất cậu vừa từ đó ra. “ Lý Uy quay sang nhìn Giản Phàm, ánh mắt hết sức tán thưởng: “ Vụ án này giờ kẹt rồi, cậu thấy tìm người tiết lộ từ trong người trông coi và thẩm vấn có tác dụng không?”

“ Không.”

“ Vậy Trịnh Thành Thắng thì sao, nghe nói tự tàn vào viện rồi, cũng là nguồn tin giá trị.”

Giản Phàm vẫn lắc đầu:” Khả năng có vụ án khác, nhưng vụ án phân cục Tấn Nguyên thì hắn không biết là bao.”

“ Ừ, hẳn là thế, vậy thì cậu chuẩn bị ra tay từ đâu?”

“ Không biết, tôi còn đang đợi chú nói cho đây.” Giản Phàm nửa đùa nửa thật:

“ Tôi cũng không biết, nếu biết tôi sẽ nói với cậu, có điều tôi nghĩ cậu sẽ tìm ra cách thôi.”

Hai người giống như đồng đội thảo luận vụ án với nhau, không khí rất thoải mái, Lý Uy tỏ ra rất có lòng tin vào việc Giản Phàm có thể phá án, còn Giản Phàm lại rất tò mò với điều Lý Uy biết. Có điều Lý Uy lại càng như một câu đố, không biết người ngồi bên cạnh này rốt cuộc có mục đích gì, con người thực là thế nào. Nhưng nhớ tới một câu nói của Ngũ Thần Quang, chỉ cần vào tổ chuyên án là Lý Uy sẽ tiếp cận, ông ta có sự quan tâm khác thường với vụ án này, nói mười mấy năm qua luôn chú ý tới vụ án không giả chút nào. Dù thế nào cũng đã chứng minh lời Ngũ Thần Quang là đúng. Đèn đường đã sáng, xe vòng qua quảng trường Ngũ Nhất đi về phía tây, đi tới cuối đường Tân Hà, nơi này Giản Phàm chưa bao giờ tới, nghe nói là khu biệt thự nhà giàu nên chẳng liên quan gì tới y rồi. Từ xa xa nhìn, mỗi tòa biệt thự riêng biệt có tạo hình khác nhau giống như thành bảo Châu Âu thời cổ, bảo an gác cổng cũng có vẻ cao cấp lắm, người ra vào đều đứng nghiêm kính lễ, động tác tiêu chuẩn còn hơn cảnh sát. Biệt thự trôi qua cửa kinh xe, ban công, mái nhà, vườn hoa, gara, bể bơi, phong cách sinh hoạt thoải mái của giai tầng trung lưu của Châu Âu, làm Giản Phàm nhìn cứ như từ giai đoạn bần cùng tiến vào thời đại hậu tư bản chủ nghĩa phát triển, hoa cả mắt. Fu-ck, mình mà cũng có cuộc sống này thì ngầu rồi, ra ngoài đi Mercedes, về nhà sống biệt thự, lên giường ôm chị Tương, thế mới là sướng! Giản Phàm thèm khát hâm mộ, lòng lại tò mò, Lý Uy giàu có như vậy rồi, không nhàn nhã hưởng thụ cuộc sống, cứ vương vấn mãi vụ án này làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận