Hắc Oa

Q6 - Chương 181: Sóng gió vẫn chưa dừng.

Nhìn địa hình bốn xung quanh, rặng Thiên Long Sơn bao trọn cái kho ba tầng của Dân Bạo, trừ con đường đi ra khỏi sơn cốc, toàn bộ bao phủ bởi thông dương, cực kỳ yên tĩnh, bốn người đều không lạ gì huấn luyện súng, thầm nhủ, đây là chỗ tốt. “ Vương Kiên, báo tình hình cho chủ nhiệm Điêu, nghi phạm có khả năng mang vũ khí .. Tìm tiếp đi ...”

Giản Phàm vừa dứt lời thì cách đó mười mấy mét Tiêu Thành Cương moi một cây dương, lấy ra đầu đạn, hô:

- Ở đây! Vương Kiên báo cáo về trong đội, ba người kia vào rừng thông tìm kiếm, chẳng bao lâu tìm ra được mười mấy lỗ đạn, Quách Nguyên xòe tay đưa ra mấy vỏ đạn:” Có thứ này chuyện gì mà chúng không dám làm.”

Giản Phàm chưa trả lời thì Tiêu Thành Cương ở sau bụi cỏ hô lên: “ Tổ trưởng có giấy không?”

Quách Nguyên bực mình: “ Kiếm tảng đá mà cọ mông vào.”

“ Oa ca, Oa ca, giang hồ cấp cứu, hai người không cho giấy, em không mặc quần vào được thì làm việc thế nào?” Tiêu Thành Cương ở sau bãi có la, không thấy người chỉ thấy tiếng:

Quách Nguyên sờ khắp người không có, Giản Phàm thì có, đi tới nhìn thấy cái mông của Tiêu Thành Cương, đang định đưa thì thấy trong tay hắn có giấy, co chân muốn đá, chửi: “ Mẹ mày, có giấy còn kêu, đi ỉa mà cũng muốn anh hầu hạ à?”

“ Nhặt trên mặt đất, vừa bẩn vừa dày, hoa cúc của em non mềm sao chịu được .. . “ Tiêu Thành Cương cười hì hì nhận giấy từ tay Giản Phàm ném thứ kia đi:

Giản Phàm không hiểu sao lại cúi đầu nhặt lên, đó là giấy dai, bị ngâm nước mưa thành hơi cứng giòn, xem một cái mừng rỡ: “ Anh đang tìm thứ này, mày mà chùi anh chọc nát hoa cúc của mày, số còn lại đâu?”

“ Chỉ có một tờ thôi. “ Tiêu Thành Cương chỉ chỗ mình vừa tìm được, thấy đó chỉ là tấm sơ đồ giao thông bình thường đã phai màu, chả có gì đặc biệt:

Giản Phàm đá đít quát: “ Tìm mau, anh mày tìm chính là thứ thế này đấy.”

Biết đầu óc Oa ca khác người bình thường, Tiêu Thành Cương tuy không hiểu vẫn gọi Quách Nguyên, Giản Phàm gọi Vương Kiên, vốn tưởng là trong đống rác, không ngờ ở bụi cỏ. Giản Phàm ngẩng đầu lên nhìn thấy một cánh cửa sổ, hẳn là nghi phạm trước khi bỏ đi xé rồi ném ra ngoài. Sở hở, đây chính là sơ hở của chúng. Có mục tiêu rồi thì tìm kiếm dễ dàng hơn nhiều, Tiêu Thành Cương kiếm được 2 mảnh, Quách Nguyên kiếm được một, Vương Kiên kiếm được một mảnh kẹt ở chạc cây, sau khi trải ra ghép vào là bản đồ thành phố bị thiếu một mảng, có vài vết gạch đỏ bằng bút bi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận