Hắc Oa

Q6 - Chương 062: Lời vàng ý ngọc. (3)

“ Không như cô nghĩ, tôi không muốn thôn tính mảng ẩm thực của cô, nói thế này nhé, dùng người của cô, địa điểm của cô, nhưng đổi phương thức kinh doanh của tôi, kết toán tài vụ trong tay tôi, quan lý nhân sự và địa điểm trong tay cô cô sợ gì? Coi như cô chỉ giao toàn bộ đầu bếp cho cô thôi, cô chuyên quản lý, tôi phụ trách nấu ăn.” Giản Phàm đưa ra kiến nghị mà hai bên cùng có lợi, mục đích của y thì không phải nói, nắm mạch máu của Tân Thế Giới, đầu bếp, thiếu đầu bếp lành nghề y chỉ có thể miễn cưỡng duy trì hiện trạng:

“ Chuyện này.” Sở Tú Nữ hiểu ý đối phương rồi, nhưng không dám đồng ý: “ Tôi đang kinh doanh rất ổn định, tạm thời không có ý này.”

“ Ổn định à, vấn đề của cô lớn lắm, cô chưa nhận ra thôi.”

“ Có sao? Không phải anh định dọa tôi chứ?”

“Tôi không cần phải dọa.” Giản Phàm đã có chuẩn bị từ trước: “ Tôi hỏi cô, số đầu bếp của cô nhiều gấp 4 lần của tôi, cô tính hiệu suất bình quân chưa? Tôi lại hỏi cô, tôi vào Đại Doanh Bàn có 40 ngày, lượng tiêu thụ của cô sụt giảm liên tục, Viên Kỷ Bình không cách nào vãn hồi mới dùng trò bàng môn tà đạo đối phó với cái quán nhỏ, nguyên nhân sâu xa hơn là gì? Nếu cô kinh doanh tốt, đâu phải dùng thủ đoạn phi chính quy đó.”

Sở Tú Nữ bị nói trúng chỗ lo buồn nhất, bỏ đi chuyện cảnh sát can dự, trước đó lượng tiêu thụ 10 chiếc xe lưu động giảm đi hơn một nữa, Viên Kỷ Bình không nghĩ ra đối sách nào mới dùng thứ hạ sách này, đơn giản hơn là, Thực Thượng nấu ăn rất ngon, nguyên nhâu sâu xa hơn cô chưa tìm ra, trầm tư ngồi vào ghế của mình, tỏ ý lắng nghe: “ Được, tôi muốn nghe ý tưởng chi tiết hơn của anh.”

“ Vấn đề thứ nhất là ở thời gian kinh doanh của cô, bắt đầu từ 10 giờ 30 tới chừng 3 giờ chiều.” Giản Phàm giơ một ngón tay lên: “ Vào thời điểm khác mảng ẩm thực của cô đều không làm việc, cô không thấy lãng phí nhân lực, tài nguyên và địa điểm sao? Có thể mở rộng kinh doanh bữa sáng, tôi và ăn khuya.”

“ Tôi từng nghĩ tới, có một hẳn có hai?” Sở Tú Nữ gật đầu không để lộ nhiều thông tin trong lời nói:

“ Vấn đề thứ hai ở chất lượng món ăn, hai mấy món tự chọn, mùi vị tạm được, điển hình của đầu bếp học trường lớp, chẳng khác nào bỏ tiền ăn mỳ chính, gia vị. Buổi trưa tôi tới, giờ cao điểm mà khách chỉ có 50%, phục vụ rảnh rỗi tán gẫu, đón khách vào xong là bỏ mặc, tuy các cô hướng về khách hàng tầng cấp thấp, nhưng không thể coi khách như hạ nhân. Quá nửa vì nguyên nhân này mà kinh doanh không tốt.”

Sở Tú Nữ bị nói trúng yếu hại, dù đã bỏ đi một nửa không gian để kinh doanh spa vẫn chỉ miễn cưỡng có lãi, cười gượng: “ Anh nói không sai, nhưng chúng tôi không thể mời đầu bếp đặc cấp tới làm món tự phục vụ và đồ ăn nhanh. Dù chúng tôi sẵn sàng bỏ tiền thì họ cũng không tới.”

“ Nên các cô mới thuê đám đều bếp nửa vời trong trường dậy nấu ă? Đó không phải là vấn đề, mà vấn đề lớn nhất, tôi e cô chưa phát hiện.”

Liên tiếp bị người ta đánh trúng chỗ yếu, càng nghe Sở Tú Nữ càng thấy cái chỗ của mình không ra gì, yếu ớt hỏi: “ Còn nữa sao?”

“ Vấn đề lớn nhất là lãng phí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận