Hắc Oa

Q6 - Chương 061: Lời vàng ý ngọc. (2)

“ Vậy anh tới tìm tôi xỉ nhục để có cảm giác thắng lợi à, vậy thì anh đạt được rồi đấy. Cho anh biết, Tân Thế Giới do cha tôi sáng lập, kinh doanh đa nguyên hóa, dù bỏ thị trường ẩm thực cũng không dể đóng cửa đâu. Cám ơn thái độ của anh, cuộc đàm thoại này kết thúc được chưa? Hay anh muốn thêm vài chai nữa?” Sở Tú Nữ giận tới mặt trắng bệch, tuy biết người này chọc không nổi, nhưng có lẽ do đối phương bề ngoài quá kém, cảm giác ưu việt làm cô không chịu nhún nhường:

Thật sự là dễ như đọc một quyển sách vậy, đối phương quá đơn giản, Giản Phàm cũng đã có quyết định của mình:” Giám đốc Sở, cô còn chưa rõ ý của tôi, không ngại tôi hỏi cô câu cuối cùng chứ?”

“ Cái gì?” Sở Tú Nữ đứng lên, cố gắng giữ chút kiêu ngạo cuối cùng:

Giản Phàm bỗng hỏi:” Lượng tiêu thụ và lợi nhuận ngoài cửa hiệu chính của các cô ra sao?”

“ 10 điểm tiêu thụ, bình quân 7000 suất, loại nhuận gần 200 vạn, hài lòng chưa, có điều giờ bị anh phá tan nát, năm nay chưa chắc được 20 vạn, hài lòng chưa?” Sở Tú Nữ nói xong định phất tay áo bỏ đi:

“ 200 vạn tổn thất này để tôi đền bù cho cô được không?” Giản Phàm thong thả nói:

“ Anh?” Sở Tú Nữ nghĩ mình nghe nhầm, nhìn Giản Phàm chằm chằm, nếu không phải đối phương biểu hiện quá khác người thì cô đã cười lớn bỏ đi:

“ Tôi thấy mình rất có phong độ nam nhân đấy chứ, từ lúc xảy ra chuyện tới giờ, tôi không đưa ra bất kỳ yêu cầu nào, đúng chứ? Tuy thị trường Đại Doanh Bàn đã thuộc về tôi, nhưng do phía cô không thể cung cấp hàng, họ mới tìm tới tôi, tôi đâu ép. Tôi có thể tiến hành khởi kiện Tân Thế Giới, nhưng tôi có làm không ... Không hề, thậm chí tôi có thành ý tới hợp tác.” Giản Phàm đứng dậy chỉnh lại cổ áo: “ Chỉ là không biết cô có khí độ đó không?”

Câu nói khích này với mỹ nhân béo hết sức tác dụng, thua kém cái gì chứ cô không muốn thua người ta ở phong độ. “ Mời tới văn phòng của tôi.” Sở Tú Nữ nghĩ một lúc, tủm tỉm cười nhìn động tác làm bộ làm dáng của y, đưa tay mời rồi đi trước nửa bước dẫn đường, đầu hơi quay sang: “ Anh Giản, anh thật thần bí.”

“ Ồ, thần bí thế nào?”

“ Tôi cũng không giấu anh, cha tôi và phân cục trưởng phân cục ba là bạn bè, nhưng khi tôi tìm tới ông ấy nhờ giúp đỡ, ông ấy ám thị tôi đừng đụng vào người như anh, cứ như nói về nhân vật nguy hiểm trong truyền thuyết vậy. Hơn nữa trước đó chúng tôi muốn tìm anh, nhưng mà tìm không ra.”

“ Ha ha ha, cô thấy tôi có giống không? Các cô không tìm ra vì mỗi ngày quá nửa thời gian tôi ở trong bếp, không thì đi đưa hàng.”

Hai người thong thả đi lên cầu thang, tựa hồ Sở Tú Nữ cố tình không đi thang máy, nghe câu trả lời này có vẻ rất phù hợp với cách ăn mặc của y, thực sự quá bình thường, ném vào đám đông sẽ không có bất kỳ ai chú ý, nhưng cô không chú ý không được, thi thoảng quay đầu nhìn, thấy bước chân vững vàng, cứ như trước đó uống nước lã, mỉm cười:” Xem ra tin đồn không chính xác, tôi thấy không giống.”

“ Đương nhiên không giống, tin đồn và thực tế luôn là hai phiên bản, vì như tin đồn nói cô là tiểu thư phú nhị đại, kiêu căng tự đại, ngang ngược vô lý, nhưng tôi không hề nhìn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận