Hắc Oa

Q7 - Chương 054: Lấy ai vá trời đây. (1)

Giản Phàm vừa đứng lên thì bị cú đá vào mông, nổi giận quay lại thấy Tiêu Thành Cương, Quách Nguyên, Phí Sĩ Thanh, không biết tên khốn nào ra chân. Quách Nguyên có chút bực mình:” Hai người họ toàn thân thương tích, cậu ở bên xem náo nhiệt à?”

“ Mẹ nó, anh muốn tôi xông vào đánh nhau cho loạn thêm chắc, nếu không có tôi nhanh trí cướp lấy chìa khóa máy ủi thì chúng phá xong đánh xong chạy hết rồi, đã tới muộn còn lớn lối.” Giản Phàm chỉ tay ra ngoài:” Vừa rồi là đội nào vô duyên vô cớ bắt tôi, còn tát hai cái, tôi sẽ tính sổ, cảnh sát các anh đối xử với nhân chứng thế à? Bị người ta chửi cho cũng không oan.”

Tần Cao Phong nhìn Giản Phàm chằm chằm nãy giờ, quát:” Cậu ghi hình thật à? Đừng nói đùa.”

Dây thần kinh phản nghịch bị kích thích, Giản Phàm liếc xéo, ngọt nhạt một câu:” Thái độ của anh kiểu gì đấy?”

Quách Nguyên vội ngăn Giản Phàm lại, nói nhỏ:” Chuyện này lớn rồi, cậu đừng xen bừa vào thêm loạn nữa.”

“ Xem ra cậu không có, nếu có tôi xin thưởng cho cậu rồi.” Tần Cao Phong vẫn giọng điệu quái gở đó, nếu có thứ này, đó là chứng cứ, vụ án sẽ đỡ tồn công hơn nhiều, giờ đông người hỗn loạn, lại có án mạng, ai dại gì mà nhận, sợ nhất là bị tiết lộ ra ngoài. Nói là phong tỏa chứ Tần Cao Phong biết e cảnh sát mới là bên tiết lộ ra trước, trò hề mà không ai cười nổi. “ Tôi có, con mẹ nó tôi không chỉ ghi một bản ... Là kẻ nào làm, chỉnh chết cho tôi, tới giờ vẫn đầy bụng tức đấy, tôi cần quái gì cái thứ phần thưởng rẻ rách của các anh ... Ai muốn đi theo tôi.”

Giản Phàm nói rồi gạt Quách Nguyên ra nhảy xuống xe trước, bốn người vội vàng đi theo tới phía bắc, nhìn y đếm đèn đường mà không hiểu gì cả, đi được mấy chục mét, Giản Phàm sờ mó một cái cột đèn, lấy ra cái bút, Quách Nguyên lập tức nhận ra: “ Bút quay trộm?”

“ Cậu dùng thứ này làm gì?” Trương Chí Dũng cũng không hiểu, nhíu mày nghi ngờ, hắn nghi ngờ cũng phải thôi, ai mà mang sẵn thứ này trong người, trừ khi có mục đích:

Tần Cao Phong rút nắp bút, quả nhiên thấy đầu cắm USB, đưa cho người bên cạnh để lấy dữ liệu ra, Giản Phàm nhún vai:” Thói quen thôi, thời buổi này làm gì cũng nên cẩn thận, ký hợp đồng, vay vốn gì đó, tôi cũng ghi hình lại hết, tránh có chuyện, miệng nói không rõ. Đêm hôm khuya khoắt ra khỏi nhà sao không đề phòng cho được, tôi còn có một cái nữa, tin không?”

Không ai dám không tin, theo Giản Phàm quay lại, cái nữa không ngờ bên cạnh cái xe dùng làm nơi thẩm vấn lâm thời, đợi Giản Phàm cẩn thận lấy từ bên thùng rác ra, té ra là di động, tắt máy rút thẻ nhớ:” Quay hai góc độ cách nhau 30 mét, đảm bảo lấy hết hiện trường, tuy không rõ ràng lắm nhưng cũng đủ dùng rồi.”

Tần Cao Phong kinh ngạc đồng thời mừng rỡ nhưng không cười nổi, vỗ vai Giản Phàm một cái lên xe. Giản Phàm lẩm bẩm:” Mẹ, một đám vong ân phụ nghĩa, đến một câu cám ơn cũng không có.”

“ Oa ca, đừng nói linh tinh nữa.” Phí Béo ghé tai thì thầm:” Có người chết rồi đấy.”

Giản Phàm à một tiếng chẳng trách không khí hơi căng thẳng quá mức, đồng thời thở phào, may mà lúc đó mình trấn định lại được không xông lên, nếu không ai mà biết có chuyện gì ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận