Hắc Oa

Q5 - Chương 091: Hùng sư đấu ác đồ. (2)

Tiếng súng vang lên làm cả con đường hỗn loạn, Trần Thập Toàn thất kinh, hỏng rồi, cái thẳng thổ phỉ này còn điên hơn cả Tần Cao Phong. Lại có tiếng súng nữa, bốn người không ai bảo ai xông tới. Giản Phàm rút súng như nước chảy mây trôi, nổ súng như sấm nổ ngang trời. Phát súng thứ nhất đuổi theo nghi phạm đã lao lên bậc thềm, giống như con thỏ bị gãy một chân loạng choạng lăn xuống, cách cửa chợ chỉ vài bước. Phát súng thứ hai hướng lên trên, dây đèn lồng treo ở tầng ba rơi ào ào xuống. Nói thì chậm chứ chuyện chỉ trong tích tắc, súng nổ một cái, nghi phạm lăn lông lốc ôm chân kêu gào, chuỗi đèn lồng lớn rơi xuống, người đi đường bốn phía la hét bỏ chạy, vừa vặn dọn được một khoảng trống, chính giữa là nghi phạm đang định thừa cơ bỏ trốn. Toàn bộ là hành động bản năng, trong tích tắc đó trong đầu Giản Phàm chỉ có một đôi mẹ con vô tội, một đứa bé vẫn còn tuổi bú sữa, là bức ảnh về người sống chết chưa rõ, là gì nữa? Có lẽ là tấm bia trong lòng, không cần nghĩ, không cần nhắm. “ Giơ hai tay lên, nếu không bắn chết mày.”

Hai tay cầm súng, Giản Phàm đi tới gần, cách vài bước dừng lại, nghi phạm lúc này mới nhìn rõ đó chỉ là chàng trai non choẹt, nhưng đôi mắt sắc lạnh như chim ưng, cùng họng súng đen ngòm, kẻ này dám bắn, linh cảm tội phạm nói với hắn như thế. Không cần suy nghĩ, không có chút phản kháng nào, hai tay giơ lên tới mức cao nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận