Hắc Oa

Chương 114: Đồ chơi tốt nhất của nam nhân (1)

Qua Tết dương lịch rồi, chớp mắt Giản Phàm đã làm cảnh sát hơn một tháng, ngày hôm đó trời tuy lạnh buốt xương, thời tiết rất tốt, quãng đãng không mây. Tần Cao Phong vô tình hay cố ý, sáng sớm gõ cửa kho vũ khí, đi vào chỉ thấy một mình Trần Thập Toàn, đang ngạc nhiên định hỏi thì nghe thấy tiếng Giản Phàm ngâm nga đi tới. Trần Thập Toàn cười:
"Đi lĩnh lương đấy, đang vui lắm."
Giản Phàm vừa đi vừa đềm tiền, trông còn vui hơn cả trúng xổ số, tới mức va vào Tần Cao Phong mới phát hiện ra, tức thì đút tiền vào túi, mặt mày tươi tỉnh:
"A đội trưởng, sao anh tới đây, tôi đang tìm anh đấy, tôi có ý kiến muốn đề xuất, sao cả ngày không thấy anh đâu?"
"Miễn bàn."
Tần Cao Phong có kinh nghiệm rồi, chặn họng luôn:
"Ý kiến không được, vậy kiến nghị được không?"
Giản Phàm chạy rót nước cho lãnh đạo:
Tên nhóc này thích ứng nhanh thật đấy, mới ngày nào còn sống chết không chịu làm hình cảnh, giờ đã coi đây như nhà mình, Tần Cao Phong biết Giản Phàm sẽ không chịu thôi, gằn giọng dọa:
"Nói xem, nếu là chỉ trích tôi, cẩn thận tôi cho ăn đòn."
"Đâu phải, anh nghĩ gì thế, tôi muốn xin cho nhà bếp một cái hòm giữ nhiệt được không?"
"Cần cái đó làm gì?"
"Vì công tác, tôi nói với bác Giang rồi, anh không phải không biết, cái đám thực địa ấy ra ngoài là không biết lúc nào mới về, căn bản không đợi cơm nấu chín, không để ý thức ăn đã nguội lạnh, cứ cho vào mồm ăn, ăn xong là ngủ. Ăn thế không tốt, mười người thì tám có bệnh dạ dày, nếu có cái hòm giữ nhiệt thì tốt quá, khi nào về ăn lúc đó. Mọi người ăn ngon, tâm tình mới tốt, tâm tình tốt thì nghỉ ngơi tốt, lúc đó làm việc càng tốt, tránh sai sót trong công việc. Đây là kiến nghị hợp lý đúng không?"
Giản Phàm gập từng ngón tay liệt kê lý do:
"Được, đây là kiến nghị tốt nhất của cậu, tôi sẽ bảo văn phòng chuẩn bị. Mà Giản Phàm, chuyện này liên quan gì tới cậu, sao cậu để tâm thế?"
Tần Cao Phong tò mò:
"Sao lại không? Cái đám ngốc đó nửa đêm về, không dám gọi bác Giang, thường xuyên tìm tôi kiếm cái ăn, ảnh hưởng tới giấc ngủ của tôi."
Giản Phàm bực bội:
Tần Cao Phong và Trần Thập Toàn nghe lý do này đều cười, cười rồi hứng trí hỏi:
"Đừng nói người khác, nói cậu đi, Giản Phàm, thấy công tác ra sao, có quen không?"
"Quen, rất tốt. " Giản Phàm gật đầu, không ngờ đi làm cảnh sát thích thế, y thích nhất cuộc sống nhịp điệu đều đặn thế này, hơn nữa làm cảnh sát được bao ăn được bao ở, chẳng cần tiêu pha gì cả:
Tần Cao Phong hết sức tán thường, thông thường người mới vào đội, tính tình xốc nổi, nếu nhốt trong kho vũ khí, chỉ một tuần là không chịu nổi, cùng lắm nửa tháng xin đổi công tác. Lần này đưa Giản Phàm vào đây cũng là do hắn cố tình, vì thấy tính cách của y quá sái thoát, quả nhiên một tháng rưỡi qua y bới móc vô số vấn đề, kiến nghị cả đống chuyện bất mãn, nhưng không hề tỏ ra bất mãn với công việc, khiến Tần Cao Phong mất kiên nhẫn tìm tới tận nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận