Hắc Oa

Q5 - Chương 158: Ở ngay trước mắt. (2)

“ Để anh hỏi mày trước đã, Thành Cương, hạnh đào, táo lớn do Ô Long sản xuất, bán ở đương địa giá trị hay Đại Nguyên giá trị hơn?” Giản Phàm đưa ra vấn đề thường thức:

“ Đại Nguyên, còn phải nói à?” Trương Kiệt cướp lời, có chút sốt ruột:

“ Vậy thì nếu vận chuyện hạch đào tới Quảng Châu, Thượng Hải, Thâm Quyền, Hong Kong thì sao? “ Giản Phàm lại hỏi:

“ Ở chỗ chúng ta vài đồng một cân, tới mấy chục đồng một cân. “ Tiêu Thành Cương trả lời:

“ A, em hiểu rồi ...” Tần Thục Vân mắt cũng sáng lên: “ Bán đồ cổ ở chính Đại Nguyên chúng ta là vấn đề, chúng ta là quê hương văn vật, hàng tốt như thế chỉ cần vận chuyển tới phương nam là giá lên cả chục lần. Hơn nữa thị trường tiêu thụ đồ cổ chủ yếu tập trung ở thành phố kinh tế phát triển, công ty Tề Nguyệt vì sao lại toàn bán hàng cho xí nghiệp đương địa? Mười năm không có món hàng nào đáng giá bán cho bên ngoài, toàn bộ tiêu thụ ở đương địa, bọn họ bị lừa đá vào đầu à?”

Nói tới đó hai tay cô liên tục vỗ đầu: “ Cái vấn đề này căn bản không phải là vấn đề, vì mọi thứ phơi bày trước mắt, bọn chúng không cần che dấu gì hết.”

“ Đúng đúng. “ Trương Kiệt nghe hai người kia la hét một hồi mới tỉnh ra, đó là điều bất hợp lý nhất, là vấn đề mà ai cũng bỏ sót:

Có điều Tiêu Thành Cương thì chưa hiểu ra chuyện này có ý nghĩa lớn thế nào, nhìn ba người kia lên cơn: “ Người ta bán cho ai thì bán, liên quan rắm gì tới chúng ta.”

“ Cậu, cậu ... “ Trương Kiệt vớ được cơ hội rồi, nhảy dựng lên chửi:” Cậu không phải bị lừa đá, mà là thành con lừa rồi, trong này có vấn đề thì 2 vụ án buôn lậu cổ vật chúng ta bắt được chỉ là góc tảng băng chìm thôi, đồ đầu heo.”

“ Nói ai thế hả?” Tiêu Thành Cương sửng cồ, lao vào động chân động tay:

Tần Thục Vân sau một hồi vui mừng thì nhanh chóng ỉu xỉu, mày nhíu chặt, kéo Giản Phàm sang bên né tránh hai tên thích dùng chân tay hơn đầu óc kia: “ Giản Phàm, mặc dù Thành Cương nói hơi ngốc, nhưng mà là sự thực, chúng ta biết có vấn đề, có điều tự do kinh doanh của người ta, chẳng lẽ chúng ta quản được? Người ta bán cho ai thì bán, không hợp tình hợp lý nhưng mà lại hợp pháp, chúng ta làm thế nào được họ?”

Hai tên kia nghe vậy cũng ngừng đánh nhau, có chút thất vọng, đúng rồi, biết có vấn đề thì sao? Người ta có giấy phép kinh doanh, kinh doanh trong phạm vi quy định, ai hạn chế khu vực kinh doanh không? Người ta bán ở Đại Nguyên thì sao, hợp tình hợp lý, không thể dựa vào đó định tội người ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận