Hắc Oa

Q6 - Chương 015: Gặp nhau hơn nhớ nhung. (3)

Lương Vũ Vân đi rồi, phòng trở nên yên tĩnh, Dương Hồng Hạnh thấy Giản Phàm vẫn cứ nhìn mình không chớp thì nguýt một cái, hơi quay đi mượn động tác buộc tóc che dấu chút ngượng ngùng. Giản Phàm mỉm cười, gương mặt vừa rửa sạch mặt nạ đắp mặt ấy hoàn toàn không có chút son phấn nào, nhưng vẫn toát ra sự quyến rũ tự nhiên, chỉ nhìn thôi mà tim đập gia tốc, thực sự cảm nhận được sự kích động đã lâu rồi chưa có, cô gái trước mắt chẳng ăn mặc hở hang, chẳng cố ý khiêu khích, nhưng sức hấp dẫn đó thật khó kháng cự ... Hai năm rồi, Giản Phàm tim đập mạnh nhìn cô gái bên cạnh, nhớ nhung biến thành nhu tình và đầm ấm, nhìn mãi không thấy đủ: “ Anh từ chức rồi, phải làm lại từ đầu.”

“ Không sao, lại chẳng phải lần đầu.” Dương Hồng Hạnh như nói chuyện người khác:

“ Vậy kế hoạch của em thế nào, tốt nghiệp rồi sẽ ở lại Bắc Kinh hay về Đại Nguyên?” Giản Phàm kỳ vọng hỏi:

“ Quan trọng lắm sao?” Dương Hồng Hạnh vờ không biết Giản Phàm đang lén lút áp sát mình:

“ Đương nhiên là quan trọng, em ở đâu sẽ quyết định anh làm lại từ đầu ở đâu.” Giản Phàm nói bằng giọng khoa trương:

“ Em về đây sống cùng mẹ em, cám ơn anh chăm sóc mẹ em hai năm qua. “ Dương Hồng Hạnh nhoẻn miệng cười:

“ Hì hì, em về thì tốt, cả anh và em cùng chăm sóc được không?”

“ Anh có ý gì?” Không dễ dàng nghe được một câu ý tứ rõ ràng như vậy từ Giản Phàm, Dương Hồng Hạnh hiểu y trải qua nhiều tổn thương tình cảm, không dễ dàng thể hiện tình cảm ra như trước:

Hôm nay Giản Phàm đúng là thổ lộ rồi: “ Còn không quá rõ ràng à, mẹ em mẹ anh đều thấy chúng ta thích hợp, chúng ta dứt khoát sống luôn với nhau cho rồi, anh sắp 30, còn không kiếm được vợ, về quê mất mặt lắm.”

“ Ai đã đồng ý anh mà ... Này!”

Dương Hồng Hạnh còn chưa nói hết đã bị sói vồ rồi, cười khúc khích né tránh, đột nhiên vơ tấm đệm ghế ném, mục tiêu không phải là Giản Phàm mà là cánh cửa khép hờ, tiếp đó nghe tiếng cười khanh khách của Lương Vũ Vân: “ Đúng 30 phút thôi đấy, làm gì thì nhanh lên.”

Chỉ là hành động vô tâm của Lương Vũ Vân phá vỡ kích động mới gặp lại của hai người, không khí không quay lại như trước nữa, cả hai nhìn nhau cười ngượng. …… ……. …… ……. 26 tháng Chạp, tiểu khu Hân Duyệt treo đèn kết hoa, hai nhân viên công ty tổ chức hôn lễ Ô Long bế một cái máy phát điện chạy dầu vào, ra sức kéo dây, lát sau máy phát điện chạy rồ rồ, cấp điện cho tấm biển lớn ở cổng tiểu khu. " Chúc mừng anh Phí Sĩ Thanh và cô Lý Vũ Manh, tân hôn hạnh phúc". Bạn bè càng đông, buổi lễ càng náo nhiệt, nào người đơn vị, nào bạn học cao trung, sơ trung, lại thêm cả bạn đại học, đếm không hết nữa ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận