Hắc Oa

Chương 328: Thấp thỏm bất an (1)

Đại đội trị an Hạnh Hoa Lĩnh nửa tiếng sau. Đội trưởng Diêm tới phòng trực ban, mọi người biết hắn và Tứ Phương quan hệ tốt, vội báo cáo:
"Đội trưởng Diêm, là hắn đấy, bản thân tên là gì cũng không biết, chúng tôi hỏi đồn công an phố Tây. Té ra thằng này là danh nhân, tên Vương Thuyên Trụ, biệt danh Sỏa Trụ, là thằng lưu manh đường phố, là loại trông cửa thay chó của người ta ... Cái chỗ này của hắn có vấn đề."
Trị an viên chỉ vào cái đầu, ý bảo đầu tên này bị lọt nước. Đội trưởng Diêm nhìn Sỏa Trụ ngồi trên ghế, tuy bộ dạng ngốc nghếch, nhưng nhìn xung quanh với vẻ bất thiện, cái mặt đúng là ngốc thật, vừa rồi không ai đánh mà tự lăn lộn dưới mặt đất l hét "cảnh sát đánh người, cảnh sát đánh người", làm cả đội trị an không yên thân, càng không dám đụng tay đụng chân. Hắn ngốc thật, ai đụng vào ngốc gấp đôi, đành còng tay vào đó. "Sỏa Trụ, biết tôi là ai không? " Suy nghĩ một lúc đội trưởng Diêm kéo ghế tới gần, giọng rất ôn hòa:
Sỏa Trụ nghiến răng nghiến lợi:
"Cớm!"
"Đúng rồi là cớm, xem ra cậu không có thiện cảm với cớm."
"Sao lại bắt tôi?"
Sỏa Trụ la hét:
"Cầu hôn ngoài đường cũng phạm pháp à?"
"A, rất có kiến thức, ai bắt cậu chứ? Chúng tôi chỉ tìm hiểu tình huống thôi, tháo còng cho cậu ấy."
Đội trưởng Diêm đưa tay ra hiệu, hai cấp dưới ngạc nhiên lắm song vẫn chạy tới tháo còng, phất tay:
"Đi đi."
Sỏa Trụ lần này ngốc thật rồi, còn tưởng bị giam vài ngày, vậy mà gặp chuyện tốt từ trên trời rơi xuống:
"Tôi .... Tôi được đi thật à?"
"Đi đi, ai ngăn cậu, đi đi, đi tỏ tình cầu hôn tiếp đi, đó là tự do của cậu, thích ai cứ tìm người đó mà cầu hôn."
Sỏa Trụ đứng lên, đi thử vài bước, không thấy ai ngăn cản thế là chạy thục mạng, đội trưởng Diêm vừa nhìn qua cửa sổ thì hắn đã chạy tới cửa, rất nhanh ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận