Hắc Oa

Q5 - Chương 165: Cái kim trong bọc … (4)

Không một ai tiễn chân, khi Giản Phàm rời khỏi tiểu khu thì trời đã tối, thằng vô dụng Tiêu Thành Cương đã chuồn mất, để lại Trương Kiệt đầy bụng than vãn, 8 giờ rồi, lỡ cả giờ cơm. “ Đừng mơ tôi mời anh ăn, tôi cũng chẳng có tâm trạng mà ăn ... Lát đưa xe cho tôi, tôi có việc.” Giản Phàm vừa cất lời khai vừa nói:

“ Vậy chúng ta làm sao? “ Trương Kiệt bắn một tràng: “ Tra hay không? Tra tới mức độ nào, tra ở đâu? Mấy người chúng ta khác gì cời chuồng đi bắt sói, quá bằng dâng thịt tận mồm, chúng ta không cùng cấp bậc với chúng, đừng để cuối cùng để bì thua thì lỗ lắm.”

“ Nói sau, chi đội trưởng cũng không nói là không tra.”

“ Tức là sao?”

“ Tức là cứ đợi xem thế nào.” Giản Phàm không muốn nói nhiều, đưa Trương Kiệt về sau đó một mình lái xe đi:

Đi đâu? Xe cứ lang thang một cách không mục đích ở trên đường, tời tiết đầu xuân vẫn còn se se lạnh, đêm tối, xe đi một cái là gió lạnh ào ào ùa vào trong, rời đường Thắng Lợi tới cầu Ngũ Tiên, qua đường Tân Hà ... Đây là con đường mà y quen thuộc nhất, đường rộng lớn, sáu làn xe, sát đó là đường Ngũ Nhất, khu vực quản hạt của đại đội một là từ đầu tới cuối con đường này, là nơi bắt đầu cuộc đời cảnh sát của mình. Giản Phàm rất hoài niệm đại đội một, cái nơi mình từng háo hức mặc lên người bộ cảnh phục, thậm chí ngày hôm sau còn lén rời đồn, mặc đồng phục ưỡn ngực đi dọc con đường như trẻ con khoe áo mới. Còn trước đó nữa cũng ở con đường này, thời đi học thường cùng dăm ba người bạn chui vào con ngõ nhỏ uống bia ăn chơi, đi thêm lúc nữa là nơi cùng Hoàng Thiên Dã mở quán bán hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận