Hắc Oa

Chương 107: Chưa đi làm đã trốn việc (2)

Giản Phàm bị cha nhìn làm hơi chột dạ, vẫn cứ cứng miệng cãi lại:
"Cha, sao có thể nói lừa được, thành phần công thức bày rõ ra đó cơ mà, lừa chỗ nào?"
Giản Trung Thật lắc đầu:
"Khi con bán cho người ta có nói một năm chỉ làm được mấy tháng, người ta có mua không? Bên trong phối phương tồn tại bao nhiêu vấn đề, con rõ kém gì cha đâu. Tới hai năm trước cha mới giải quyết được vấn đề nước tương làm thối chum, nhưng khi làm chỉ cần bất cẩn một chút thôi thì chum vẫn bị thối, con bán đi rồi, khi người ta làm hỏng tới bắt đền thì làm thế nào?"
Giản Phàm tịt luôn, trong bí phương này còn có một thiếu sót cực lớn chỉ hai cha con họ biết, y không nói với Tương Cửu Đỉnh, mặc dù đã làm ra vẻ chân thành nói hết khiếm khuyết, nhưng khiếm khuyết lớn nhất thì y không nói. Nguyên nhân vì kiêu ngạo của một đầu bếp, sợ Tương gia chê cười hai cha con làm mười mấy năm không ra hồn. Hai là sợ Tương Cửu Đỉnh biết sự thật không mua, khi đó Tương Cửu Đỉnh mang năm vạn ra, y động lòng lắm chứ, từ chối chỉ là làm ra vẻ thổi. Thứ ba, Giản Phàm đề phòng Tương Cửu Đỉnh, đối phương đường đường là ông chủ lớn, đột nhiên niềm nở nhiệt tình với chàng trai nhà quê như y, thái độ thay đổi quá xa so với lần đầu. Vì thế y giữ lại hậu chiêu, còn là chiêu ác nhất, nói cho cùng, Giản Phàm chẳng phải thiện nam tín nữ gì hết, ai mà nghĩ y hiền lành thật thà, Phí Béo sẽ cười rụng răng. Cơ mà Giản Phàm cũng không hề biết rằng Tương Cửu Đỉnh dựa vào bí phương này gây ra sóng gió lớn như vậy. Lén lút nhìn cha, Giản Phàm không dám nói nữa, cha nguyên tắc lắm, khí cốt không thua văn nhân thời xưa, trong tay cầm 5 vạn kia thấy khó giải quyết, lòng còn như đè tảng đá ngàn cân. Chuyển đề tài:
"Vậy cha nói bí phương thực sự của La gia thì đáng bao tiền?"
"Cũng thế mà thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận