Hắc Oa

Q6 - Chương 151: Lộ ra manh mối. (5)

Chủ nhiệm Điêu nào dám nghi ngờ Giản Phàm, dù trong lòng có vướng vít vì sự quái dị của y, nhưng chỉ là khó hiểu thôi, rối rít nói: “ Không phải, không phải, chúng tôi cám ơn còn không kịp, chỉ là có chút tò mò.”

“ Đơn giản, tuy nơi này hàng quán san sát, nhưng không phải nơi có thể thu hút Sở Tú Nữ, cô ấy đang để tang cha, dưới tình huống đó không thể có tâm trạng đi dạo phố làm đẹp hay giải trí. Thêm vào Sở gia tuy đi xuống, nhưng vẫn là gia đình giàu có, lại học ở trường quý tộc phương Tây, khẩu vị cao, thế nên chỗ cô ấy có thể tới không nhiều.” Giản Phàm gập ngón tay nói, điều tra có mục đích tất nhiên sẽ dễ dàng: “ Thứ hai, thời gian qua Sở Tú Nữ ru rú trong nhà, cô ấy đột nhiên ra khỏi nhà, không cần nên coi phải có lý do gì nghiêm trọng không thể không đi, kỳ thực có thể chỉ là một cuộc hẹn, ví như thế này ‘ Dương Phong, tôi có chuyện, tới tòa nhà Thiên Long, chúng ta vừa ăn vừa bàn việc’. Tán gẫu vài câu không tới 3 phút, sau khi tới nơi Dương Phong lấy điện thoại ra gọi ‘ tôi tới rồi, ở đâu, à thấy rồi ...’, cho nên chỉ mất vài giây, không thể cách vị trí gửi xe quá xa ... Đại loại như vậy.”

Dương Phong nghe ví dụ đó thì ngớ người: “ Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?”

“ Vậy sao cậu biết là cô ấy bị ngất được người ta dìu đi? “ Chủ nhiệm Điêu càng nghĩ càng tà môn:

“ Trước mặt bao người bị người ta khống chế đưa đi, vậy phải dùng cách nào để không ai nghi ngờ? Liên tưởng thủ đoạn chúng dùng với tôi, vậy áp dụng với Sở Tú Nữ không có gì lạ, như thế có thể đường hoàng bắt cóc mà không ai chú ý ... “ Giản Phàm nhún vai, khi có kết quả rồi nói ra thì rất đơn giản kỳ thực y phải đi bộ gãy chân mất mấy tiếng liền, quan sát loại bỏ không ít khả năng mới đưa ra được kết luận nghe hết sức dễ dàng, bởi vậy mới có câu thiên tài là do 1% bẩm sinh và 99% do nỗ lực mà có:

Chủ nhiệm Điêu nghe xong vội vội vàng vàng chạy sang bên gọi điện thoại, chắc là lại đi báo cáo với lãnh đạo rồi, Dương Phong lần này phải giơ ngón cái nói hai chữ: “ Bội phục.”

Tên kiêu ngạo này lại nói ra một câu như vậy sao? Giản Phàm hơi bất ngờ, có điều nhìn vẻ mặt vẫn bình tĩnh của hắn, tích tắc hiểu ra, khẽ mỉm cười: “ Ồ, có phải anh phát hiện ra điều gì rồi không?”

Chẳng lẽ y còn đọc được suy nghĩ của người khác? Dương Phong đang giật mình thì chủ nhiệm Điêu gọi điện xong nghe câu này thì mừng rỡ, lần này bọn họ liên tục bị Giản Phàm cướp hào quang, đây là cơ hội gỡ lại chút thể diện, luận kinh nghiệm thì Giản Phàm hiển nhiên hơn hẳn, luận bằng cấp và kiến thức chuyên nghiệp, ông ta vẫn tự tin vào Dương Phong: “ Nói đi, lần này không đề xuất được kiến giải gì thì đứng trách tôi.”

“ Trước đó chúng tôi bỏ điều tra nơi này vì suy xét tổng hợp từ thời gian tới lực lượng, tôi cho rằng đó là phán đoán chính xác, nhưng nghi phạm vừa vặn lợi dụng điểm mù, lại thêm chuyện làm ở Tiểu khu Hưng Hoa, cho thấy ý thức chống điều tra rất cao, khả năng có tiền án.” Dương Phong trước tiên khéo léo giải thích cho thiếu xót của bản thân, sau đó mới đi vào phân tích: “ Hơn nữa dám gây án chỗ đông người, đủ thấy không coi cảnh sát ra gì, rất tự phụ. Lại xét về nhân tố kinh tế, trong vòng vài tiếng, huy động nhân lực, vật lực thực hiện kế hoạch tốn kém không ít, đây phải là vụ án có tổ chức dự mưu từ trước, có tiền bẩn hỗ trợ, nhìn thế nào cũng không giống đám người nghèo khó đơn thuần bắt cóc tống tiền.”

“ Đúng, đúng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận