Hắc Oa

Chương 303: Lừa cua vào giọ (3)

Đây là nhiệm vụ trên giao xuống, chiếu theo đó mà làm không phải là sai, nhưng Giản Phàm không cách nào xua đi cảm giác phản cảm cùng cực trong lòng, không hiểu sao đội trưởng lại phái mình đi làm nhiệm vụ này? Cảm giác mình chẳng khác gì đám đàn em của Đường Đại Đầu đi thu phí bảo hộ, tới đâu cũng bị người ta lạnh nhạt, rỉa rói sau lưng, lúc này xấu hổ vì bộ cảnh phục mặc trên người. Lừa nhà này, dọa nhà kia, đi từ thứ hai tới thứ sáu, thu hoạch khá lớn, một nửa số máy vi tích rẻ rách ở đồn công an đã tìm được chủ, hơn bảy mươi hộ kinh doanh trên địa bàn đã có một nửa ngoan ngoãn nộp tiền. Xong việc hôm nay đồn trưởng còn chuyên môn mời cơm bọn họ, đây là miếng ăn cướp từ miệng người dân, ai mà nuốt trôi cho được, Giản Phàm thoái thác nói trong đội có nhiệm vụ khẩn cấp rồi chuồn ... Chạy sớm cho rồi, tuần sau khỏi đi nữa, tránh cha mẹ ở nhà bị hắt hơi mà không biết là ai chửi, ai thích tới thì tới, Giản Phàm hậm hực nghĩ, đi bộ vào đội, ba lô khoác trên lưng chính là thành tích công tác cả một tuần, bảng biểu thống kê trong địa bàn đã đủ, xem như có thể ăn nói với đội trưởng rồi. Vừa mới tới cổng đội thì Tiểu Lý ở phòng trực ban gọi có người tìm, thứ sáu rồi, người văn phòng đã tan ca hết, đội hình cảnh không bận rộn như đồn công an. Giản Phàm vừa tới phòng trực ban thì Dương Hồng Hạnh và Lương Vũ Vân từ trong khu nhà đi ra, biết chuyến này y ra ngoài làm việc, hỏi thăm cảm giác thế nào, ba người nói chuyện đi vào phòng trực ban. Trong phòng có một nam một nữ ngồi đợi trên ghế, nam nhân quần âu, sơ mi trắng, nóng thế này mà còn thắt ca vát chỉnh tề, nữ thì mặc bộ công sở chưa tới 30, phong vận không tệ, cả hai đều là người lạ. Lương Vũ Vân mặt hí ha hí hửng trêu ngay:
"Ai đó, ai đó, Giản Phàm, bạn gái anh hả?"
"Vớ vẩn, không quen, các vị là ai?"
Giản Phàm quát hai người đằng sau, chất vấn hai người đằng trước:
"Anh Giản, kẻ hèn này họ Lý, tên Trang Thành, công ty trang trí Minh Môn, hôm qua tôi đã tới, hôm nay đợi ba tiếng, đây là danh thiếp của tôi."
Nam nhân tuổi hai tám hai chín, cách ăn mặc nhìn là biết nhân viên tiêu thụ chạy suốt ngày, Giản Phàm cũng từng làm nghề này, xem danh thiếp mới chú ý ngực áo cả hai đều có biển gắn biển tên Trang trí Minh Môn, không hiểu sao hai người này tới đây:
"Tôi không quen hai vị."
"Giới thiệu là quen mà, vị này là cô Lê Na nhà thiết kế nội thất hàng đầu của công ty tôi, trang trí nội thất mà anh ủy thác đã hoàn thành bản thảo, phong cách cụ thể cần anh định đoạt, chúng tôi sẽ tiến thành thiết kế chi tiết hơn .. Mời anh xem."
Người kia giới thiệu, cô gái đưa tới bốn bản vẽ:
Giản Phàm còn chưa hiểu đầu cua tai nheo thế nào, Lương Vũ Vân kinh ngạc thốt lên:
"Oa, Giản Phàm, anh mua nhà rồi kia à, lại còn mời cả nhà thiết kế chuyên nghiệp, ăn chơi thật đấy."
"Để em xem nào."
Dương Hồng Hạnh thì đoạt ngay lấy bản vẽ phác thảo, nhìn một cái đã thốt lên:
"Oa không tệ, trang trí kiểu Âu phải không?"
"Vâng, cô thật có nhãn quang."
Lệ Na không chú ý chính chủ đang á khẩu, cái miệng khéo léo chuyên nghiệp:
"Đây là phong cách Châu Âu, phòng khách và ban công có thể tổ chức tiệc ánh nến, phòng ngủ chính sử dụng giường đồng, một loại phong cách giả cổ, đồ gia dụng nên dùng gỗ lim, thể hiện được phong cách cao nhã của chủ nhân, tường chính diện treo một bức tranh danh nhân nữa là hoàn mỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận