Hắc Oa

Q6 - Chương 008: Vang bóng một thời. (1)

Về rồi, an toàn rồi, ngâm chân trong nước nóng, lại ở trong hoàn cảnh thoang thoảng hương hoa, mỹ nữ tin đây là nhà bếp làm ra món hoa soạn có vận vị nghệ thuật. Khoai tây, củ cải, bay vèo vèo, nhìn hoa cả mắt, sau cái bàn còn có nồi to hơn cả nắp trước của xe BMW, đúng là bình sinh hiếm có. Một nam tử cao lớn, vác cái chậu thép không rỉ đổ ào ào vào nồi, mùi thơm bốc ra, không rõ mùi gì, nhưng hoàn toàn lật nhào ấn tượng về bếp trong lòng cô. Nhìn cái nồi kia đen bóng, xung quanh là đống nồi thép không rỉ, như sự kết hợp hoàn mỹ giữa cổ điển và hiện đại. “ Này, sao cô không nói, đau không?” Đậu Đậu kiếm băng dính thuốc đưa mỹ nữ:

Đến khi lấy khăn lau khô chân mỹ nữ mới nhận ra nãy giờ mình chìm đắm trong không khí nghệ thuật, quên cả đau, chỉ Đại Hòe: “ Làm gì thế?”

“ Hả? “ Đậu Đậu nghe chưa rõ ngẩn ra, quay đầu hỏi:” Sư phụ, sao cô ấy lại nói như thế?”

“ Cô ấy là người nước ngoài, nghe hiểu là đủ, người nước ngoài học tiếng Hán không dễ, chăm sóc cho tốt, là khách của chúng ta, lát đưa về.” Giản Phàm sửa soạn xong tới thay Đại Hòe nguấy cháo, ghé vào nồi ngửi xem ép được mùi hoa ra chưa, đây là một món chiêu bài của Hoa Soạn lâu, cháo hoa:

Đậu Đậu sinh ra lớn lên ở quê, là thôn nữ điển hình, tò mò ngó nghiêng mỹ nữ, hiểu rồi, không phải người Trung Quốc, mũi hơi khoằm, mắt hơi sâu, con ngươi không phải màu đen, da cực trắng, cực kỳ xinh đẹp, nhất là ngực, vừa cao vừa tròn căng, thật ghen tỵ. Không phải ai khác chính là Diêm Giải Văn hôm qua ăn xong còn nghỉ lại, thấy Đậu Đậu tò mò nhìn mình cũng không phật ý, hỏi: “ Cô chưa nói với tôi ... Vừa rồi, rải hoa vào nồi ấy.”

“ À, cháo hoa hồng, đó là nụ hoa chưa nở được xử lý khô.”

“ Sao lại là nụ hoa?”

“ Vì dinh dương ở búp hoa chưa nở, hoa và gạo nấu thành cháo, màu đỏ, ăn cháo này da sẽ mịn, giúp trấn tĩnh, chống trầm uất ... Sư phụ của chúng tôi dạy đấy ... Còn có cháo hoa sen, ăn vào cải thiện múi thơm thân thể, mấy ngày nữa ấm lên có hoa đào, càng ngon ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận