Hắc Oa

Q5 - Chương 182: Tấm màn đen dần hé lộ. (1)

Bầu không khí vẫn hết sức căng thẳng, gần như không ai nói gì, đám người ngân hàng đi không lâu thì điện thoại của cục trưởng Lương gọi tới, Ngũ Thần Quang bực mình không nhận điện thoại, vẫy tay gọi: “ Thục Vân lại đây, tiếp theo nên xử lý thế nào? Làm theo trình tự điều tra kinh tế.”

Tần Thục Vân không vui, nhưng vẫn nói ra một loạt phương án khẩn cấp tránh tổn thất lớn hơn như lúc nãy nói với Giản Phàm, Ngũ Thần Quang gật đầu: “ Cao Phong, Thục Vân, đi thông báo cho từng ngân hàng một, mau chóng tra rõ tổn thất, phát hiện có tài khoản khác thường, lập tức đóng băng. Mau đi làm đi.”

“ Vâng. “ Mệnh lệnh này đúng ý mọi người, tất nhiên sẵn lòng thực hiện, chỉ là chân đứng im nhìn người người vẫn đứng ở giữa cửa. Giản Phàm ngực phập phồng, cơn giận chưa nguôi, nhìn ai cũng như thù sâu tựa biển, Tần Cao Phong thở dài quay đầu đi không nỡ nhìn. Điều duy nhất hắn nhìn nhầm ở Giản Phàm là con cừu non hiền lành này ẩn chứa một trái tim của sói hoang, trái tim đó lại bị đốt bởi lửa chính nghĩa và thù hận, không ai ngăn nổi y. Ngũ Thần Quang phải đích thân đi lên, nhìn Giản Phàm một lượt, chỉ muốn tát một cái:” Tôi làm cảnh sát hơn 30 năm, cả cục trưởng Lương cũng phải nể mặt, giờ bị cậu giáo huấn một trận, đủ oai rồi đấy, đi theo tôi.”

Giản Phàm hỏi cộc lốc:” Đi đâu?”

“ Cậu lập công rồi, tới ban đốc sát đợi trao thưởng.” Ngũ Thần Quang nói thêm: “ Cậu ép chi đội trưởng kháng lệnh cùng mình, giờ tôi cùng cậu tới ban đốc sát, quy cách đã đủ chưa? Nói xong Ngũ Thần Quang đi lên xe đốc sát, hai vị đốc sát vội chạy tới định đỡ, bị ông ta đẩy ra, biết ông ta ỷ già lên mặt rồi, chẳng những bao che cấp dưới, lại còn làm khó cục trưởng Lương và ban đốc sát đây mà.”

Trước mặt mọi người Tần Thục Vân tới nắm tay Giản Phàm một cái, nói nhỏ: “ Anh yên tâm, em sẽ làm phần còn lại, không cho chúng thoát.”

Giản Phàm bây giờ mới buông lỏng, khẽ gật đầu đưa súng ra, cũng bước lên xe đốc sát, hai vị đốc sát thở phào, chưa bao giờ đốc sát bắt người mà lại yếu thế như lần này, may mà xong rồi, vội vàng lên xe đi nốt. “ Đội trưởng Tần, chúng ta phá án lại đi làm khó cả người mình là sao? “ Tần Thục Vân vào xe, hai mắt đỏ hoe, Giản Phàm chuyến này bị đưa đi, không rõ có kết quả gì, nhưng rút súng uy hiếp cấp trên, kháng lệnh trực tiếp, đều là tội cực kỳ nghiêm trọng:

Tần Cao Phong lạnh tanh: “ Chúng ta là cảnh sát, mấy đứa muốn sảng khoái ân thù à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận