Hắc Oa

Q6 - Chương 268: Tình định ôn nhu. (4)

Đã 10 giờ rồi, đây là lúc chuẩn bị xuất hàng, lên tầng hai, cơm rau đã đóng từng hộp, bận nhất e là Bác Giang, việc gì cũng xen vào chỉ huy, chỗ nào cũng tới giúp, thấy Dương Hồng Hạnh, cười chỉ chỉ tầng 3, rồi lại tiếp tục làm việc. Dương Hồng Hạnh cảm thấy quai quái, để Bác Giang tuổi cao vẫn phải làm việc như vậy, dù thế nào không đành lòng. Gõ gõ cửa, không đợi đáp đã đi vào, tổng giám đốc Giản đang ngồi ngay ngắn, tay cầm tờ báo chăm chú xem, giống hình ảnh chụp trong mấy họa báo, mỗi tội đi đội mũ đầu bếp, phá hỏng hết phong cảnh. Dương Hồng Hạnh cười khúc khích: “ Này, không thể vì kết hôn mà phấn đấu vươn lên như thế chứ? Bận rộn công tác vẫn học tập sao?”

“ Quá ba mươi không học nghề, anh đang xem tin về người bạn cũ suýt làm Thực Thượng chúng ta đóng cửa.” Giản Phàm trải báo ra, đứng dậy kéo Dương Hồng Hạnh ngồi vào ghế của mình, cầm cốc rót nước:

Dương Hồng Hạnh xem báo pháp luật tỉnh, tiêu đề là "hơn trăm quần chúng khiếu nại tố cáo", nội dung thì cô đoán ra được, chuyện đó đã trôi qua hai tháng, xem sơ qua gấp báo lại, nhận lấy cốc nước Giản Phàm đưa cho: “ Sao thế, lại phẫn thế hận đời sao?”

“ Còn không à, toàn lời dối trá, đám bảo an đó công khai bắt người cách phòng khiếu nại không xa, chuyện xảy ra mấy năm rồi, khi lộ ra mới nói là nhờ lãnh đạo coi trọng cao độ, cơ quan tương quan kịp thời chú ý mới phá được án trong thời gian ngắn ... Giờ anh không muốn xem báo nữa, xem là đau bụng muốn đi nhà xí ... Em xem đi.” Giản Phàm xoay cái laptop Lenovo bị Lỵ Lỵ đảo thải, mở một trang tin ra:

“ Ồ, phó thị trưởng Thẩm Vinh Quy bệnh mất ở nhà?” Dương Hồng Hạnh ngạc nhiên:

“ Tự sát đấy, té ra ông ta mới là ông chủ thực sự của Cty Bình An, kẻ thao tác Hằng Ích, thúc đẩy hạng mục Khang Hinh Viên, từ ông ta thế nào moi ra được nhiều vị tai to mặt lớn hơn, nhưng ông ta chết một phát, thế là xong, không mò thêm được ai, ông ta thành kẻ cầm đầu.” Lời Giản Phàm chẳng phù hợp với cách ăn mặc lúc này:

“ Nếu là tự sát thì phải dấu kỹ lắm, sao anh biết?”

“ Anh vốn không biết, nhưng mà lần đó bọn Thành Cương tới xẻo anh, uống say không quản được miệng tiết lộ, chính bọn họ tới hiện trường điều tra mà ...”

Dương Hồng Hạnh thở dài, đột nhiên kéo cái laptop lại gần kéo chuột click một cái link dưới bài, là tin phó sở trưởng sở tài chính Ngô Quang bị song quy, tội nhận hối lộ, phê duyệt hạng mục phi pháp, cũng là người cô quen:” Chuyện từ khi nào thế?”

“ Hôm kia, em hai tai không nghe chuyện bên ngoài cửa à, lạc hậu quá, giờ thì Ngô Đích khỏi vênh váo rồi, cha hắn cũng ngã luôn. Ài, ngẫm ra thì làm bách tính vẫn là tốt nhất, tuy chẳng vinh quang, được cái thư thái.” Giản Phàm kéo ghế ngồi bên cạnh vợ, chứ còn à, lấy giấy kết hôn rồi, vợ hợp pháp rồi:

Dương Hồng Hạnh chỉ xem lướt qua rồi lắc đầu, cạch một tiếng đóng laptop lại không xem nữa. Quá khứ rồi, đã là lịch sử rồi, loại khoái cảm nhìn quan viên hủ bại bị sa lưới với cô mà nói lại chan chát, không muốn nghĩ tới người cha đang ở trong tù, bị phán những 10 năm, nỗi đau khắc tới tận xương đó, cô không muốn nghĩ tới nữa. “ Hạnh Nhi, thế nào rồi, mấy ngày mà vẫn chưa xong à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận