Hắc Oa

Q5 - Chương 113: Phát biểu chấn động. (1)

Luận chứng lý lẽ đâu ra đó, ít nhất phán đoán của người ta có chứng cứ khoa học, thêm vào hình ảnh động khôi phục hiện trường, dễ hình dung, dễ hiểu, xem cũng hay, mà nói người giết mẹ Phùng Mai Mai là Đồng Cô Sơn, chính Giản Phàm cũng thấy đây là khả năng rất cao. Tiếng vỗ tay nhiệt liệt, ngay cả Giản Phàm cũng không thể không phục, người ta nói rất có văn hóa có trình độ, chuyên nghiệp đúng là chuyên nghiệp, trình bày vô cùng rõ ràng rành mạch. Ngô Đích nói xong chẳng biết vì sao lại nhìn Giản Phàm một cái đầy thâm ý, Giản Phàm nhíu mày, tên mặt đầy mụn đó hôm nay có phần câu nệ hơn, bớt huênh hoang hơn, hiển nhiên tại vì lần trước vấp ngã ở chính chỗ này một lần rồi. Giản Phàm tức tối nghĩ, mẹ nó, nếu chẳng phải trình độ mình không đủ bác bỏ hắn, nếu không làm nhục hắn lần nữa. “ Các đồng chí, nhận định này của khoa trưởng Ngô được trên tỉnh coi trọng cao độ, làn trước vì vụ án Tiết Kiến Đình liên lụy, đã xác thực, lần này phó sở trưởng Mạnh chuyên môn điểm tướng, chọn đồng chí Ngô Đích, xem ra lãnh đạo rất có nhãn quang, khoa trưởng Ngô nói làm lòng tôi sáng lên ... Tiếp theo các đồng chí ở tỉnh muốn nghe ý kiến của tổ chuyên án, làm sao có thể mau chóng bắt Đồng Cô Sơn quy án là nhiệm vụ hàng đầu. Về vụ án này, các đồng chí hiểu nhất, Giản Phàm, tỉnh muốn nghe ý kiến của cậu.?” Ngũ Thần Quang nói xong dẫn đầu vỗ tay, ở dưới phần đông là người quen thuộc với Giản Phàm, càng ra sức vỗ tay:

Tiêu Thành Cương cũng cực ghét Ngô Đích, giơ nắm đấm lên đám tay với Giản Phàm:” Oa ca, không được thua hắn.”

Hồi lâu tiếng vỗ tay mới lắng xuống, Giản Phàm hắng giọng một cái trực tiếp đi vào chủ đề: “ Tôi phán đoán, bọn chúng vẫn ở Đại Nguyên.”

Hả!? Phía dưới nháo nhào, câu này quá võ đoán đi, chưa có dẫn chứng gì đã trực tiếp kết luận là sao, một vị ở tỉnh chất vấn luôn:” Lý do là gì?”

“ Vụ án Phân cục Tấn Nguyên đã dần trồi lên mặt nước, bọn chúng không dám ở nơi này lâu nữa, có điều ông trời chiều lòng người, trận tuyết lớn thế này đã chặn đừng lối đi, bọn chúng nhất thời sẽ không thể chạy được.”

Càng giải thích thì càng mơ hồ, e rằng ngoại trừ Giản Phàm ra thì không một ai có thể hiểu loại phương thức tư duy thiên mã hành không này, đám người trên tỉnh nhìn nhau nhíu mày, người thì lắc đầu tỏ ra thiếu tin tưởng, Ngũ Thần Quang vội nói: “ Giải thích kỹ hơn xem.”

Giải Phàm nhìn quanh chỉ toàn ánh mắt hoài nghi ngu ngốc, không có lấy nổi một người hiểu được mình mà thầm thở dài, hơn hai mươi năm trước luôn nghĩ mình ngốc nghếch, thua kém người ta, lúc nào cũng bị gạt sang lề. Bây giờ nhìn ai cũng thấy ngu ngốc, mình cũng vấn là kẻ bên lề. Giản Phàm kiên nhẫn giải thích:” Thế này đi, hãy từ góc độ của một nghi phạm cân nhắc chuyện này ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận