Hắc Oa

Q4 - Chương 162: Lưỡi bén quanh co. (4)

Tiêu Thành Cương đứng bên mà hoàn toàn không biết có chuyện mờ ám vừa diễn ra giữa hai người kia, nhìn nhiều tài liệu như vậy chưa chi đã nản, yếu ớt hỏi:” Oa ca, có được không vậy, vụ án mà em từng tiếp xúc, tối đa mười mấy nghi phạm mà đã đủ đau đầu rồi, anh liền một lần kiếm ra mấy trăm người thì tra tới ngày tháng năm nào ... Chị Vũ Vân, không nhầm chứ, nhiều thế này sao? Không rút bớt được à?”

“ Hì hì, về phía nam thì có Vân Thành, Văn Hỉ, Hậu Mã, còn về phía bắc có Nhạn Bắc, mấy năm qua vụ án trộm mộ đặc biệt nhiều, Đại Nguyên là trạm trung chuyển cổ vật, cho nên hiềm nghi nhiều ... Giản Phàm, sao anh biết là nguyên quán Đại Nguyên, loại tội phạm này thành phần phức tạp, di chuyển cũng nhiều.” Lương Vũ Vân biết Tiêu Thành Cương là loại đầu bò, giải thích qua loa rồi lại hỏi Giản Phàm:

“ Nghi phạm có nói một câu, nhân chứng nghe ra là khẩu âm Đại Nguyên, giọng Đại Nguyên chúng ta líu lưỡi như thế, người ngoài không học nỏi. Có điều nếu hắn không phải người Đại Nguyên thì anh thảm rồi ...” Giản Phàm rút USB ra, vỗ vai Lương Vũ Vân: “ Xong rồi, cám ơn em nhé.”

“ Ê ê này.” Lương Vũ Vân thấy hai người họ định đi rời chỗ giang tay ngăn cản:” Nhờ vả xong người ta là phủi đít đi luôn à?”

Giản Phàm cười khổ dỗ dành: “ Em gái à, giờ anh trai em đang bận tối mắt, thật đấy ... Vũ Vân, đợi xong việc rồi anh mời em ăn cơm được không?”

“ Gì chứ, chả có tí chân thành nào, em đâu phải là heo con mà lấy đồ ăn ra dỗ em, vào chi đội rồi thì coi mình là chi đội trưởng chắc?” Lương Vũ Vân chất vấn:” Tại sao anh không tham gia buổi liên hoan, lớp trưởng gọi điện cho anh cũng không được, anh vô tình thế sao?”

“ Anh bận thật mà, không tin em hỏi Thành Cương đi, mấy ngày qua anh chạy tới gãy chân ở chợ đồ cổ Nam Cung, đâu rảnh như em, đi làm còn chat QQ.”

Tiêu Thành Cương là thằng không đáng tin tới lúc cần là lại làm phản, lải nhải:” Toàn đi lang thang chứ được cái việc quái gì đâu.”

Lương Vũ Vân được thể trêu chọc một phen, theo hai người ra ngoài, thấy hành lang không có ai, liền kéo Giản Phàm lại nói nhỏ:” Lớp trưởng ở tầng 4, phòng 402, em nói cho anh biết, chị ấy vừa về cục một cái, đám độc thân ở trong cục vây xung quanh suốt ngày. Nơi này không giống đại đội một toàn thành phần cùng khổ đâu n hé, người tự cho rằng mình đủ điều kiện theo đuổi thiên kim cục trưởng không ít đâu, chẳng may có tên dẻo miệng nào đó làm chị ấy mềm lòng, anh có hối cũng không kịp, anh nên nhớ Ngô Đích ở tầng 5, cách chị ấy vài bước chân thôi, anh ta còn chưa bỏ cuộc. Em hỏi anh, có cô gái nào quan tâm tới anh như thế chưa? Anh đối xử với chị ấy đã đúng chưa? Đừng cho rằng chị ấy cứ ngồi đó đợi anh mãi nhé, chị ấy vừa xinh đẹp thông minh gia thế lại tốt, người theo đuổi xếp thành cả hàng dài đấy.”

Nói một tràng thể hiện sự bất mãn xong, Lương Vũ Vân đi về văn phòng, Giản Phàm và Tiêu Thành Cương xuống lầu, chân bước xống sân rồi lại ngập ngừng quay đầu nhìn lên phía tầng 4, sau đó bảo Tiêu Thành Cương đợi mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận