Hắc Oa

Q7 - Chương 018: Một tiện nhân bằng vạn tinh anh. (1)

Cộc cộc cộc. Cửa mở ra, người mở cửa là một cô bé bụ bẫm ba bốn tuổi để tóc bàn chải, trông có hơi ngốc, còn chảy nước dãi, nhìn Giản Phàm thấy quen quen, ngô nghê hỏi: “ Chú tìm ai thế?”

“ Không nhận ra cha nuôi nữa à, xem cha mang cho con cái gì này?” Giản Phàm ngồi xuống như hóa phép đưa món quà giấu sau lưng ra. “ Oa!” Không biết cô bé vì con gấu trúc lớn hay là thực sự nhớ ra Giản Phàm là ai, nhào vào lòng hét lên: “ Cám ơn cha nuôi.”

Một nữ nhân vóc dáng có hạng tươi cười ở trong phòng đi ra, cô bé giơ cao món quà khoe với mẹ, Giản Phàm đặt cô bé xuống hỏi: “ Sĩ Thanh đâu rồi?”

“ Còn đâu nữa, đang chơi game.” Nữ nhân chán nản chỉ phòng ngủ nhỏ:

“ Đừng giận, để anh dạy dỗ nó cho.”

Giản Phàm cười ra hiệu im lặng đi vào trong phòng, chỉ thấy thằng béo mặc quần đùi, áo ba lỗ, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, miệng thì luôn mồm văng tục: “ Đm ... Giết chết mày ... Mau mau, anh em tập hợp, bơm máu đi, tao sắp chết rồi ... mục sư đâu, làm cái gì thế hả? … đội DPS lùi lại phía sau, sắp đoạt thu hận của tanker rồi … mẹ nó mục sư đâu?”

Không phải Phí Sĩ Thanh thì còn ai nữa. Cứ tưởng thằng này mê chơi game không còn biết trời đất gì, ai ngờ vẫn biết có người vào, Phí Béo chẳng thèm quay đầu lại, nói qua loa: “ Có chuyện gì tìm vợ tao, không có chuyện gì thì chơi một mình đi, không rảnh chơi với mày.”

“ Này ...” Giản Phàm khép cửa lại tránh mấy lời nói tục rơi vào tai trẻ con, nổi cáu vung tay bợp thằng béo một phát: “ Mày làm cha kiểu gì thế, không chơi game thì mày chết à?”

“ Xì, còn hơn mày, mày ngay cả game cũng không biết chơi, chết quách cho xong. “ Phí Sĩ Thanh đốp chát lại, chửi đồng đội một tràng, vừa chơi vừa hỏi: “ Tránh tụi nó ra, đợi hồi máu đầy đủ cả rồi hẵng lên, tanker cố trụ thêm chút nữa …. Oa ca, mày làm gì thế, mới sáng sớm mà đã tới thỉnh an tao rồi à ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận