Hắc Oa

Chương 277: Kiên trì tới cùng (1)

Thành Cương chưa nghe Giản Phàm nói hết đã bỏ gánh:
"Nói thế nào thì cũng chỉ là suy đoán không có chứng cứ làm chỗ dựa, em không làm nữa, trời sắp tối rồi, phải để người ta ngủ chứ, anh đi một mình đi ..."
Giàn Phàm xoạch một cái thu bản đồ lại, mắng:
"Thẳng vương bát đản, suốt cả đường cho mày ăn uống, mua cả kem cho mày, giờ nửa đường lại muốn giở quẻ à, nghĩ cho kỹ, tao mà tìm ra tung tích nghi phạm, mày nghĩ đó là công lao gì? Mày xem, cả thành phố chạy loạn lên mà không được tích sự gì, nếu chúng ta tìm ra, sẽ oanh động thế nào? Mày lại nghĩ đi, mày không có bằng cấp, không có năng lực, nếu không có công lao, mày ưỡn lưng lên được không? Thằng ngu này, mày muốn đi móc cống đi rót trà cho người ta hơn phải không? Thế thì xéo đi."
"Cái này ..."
Tiêu Thành Cương ấp a ấp úng gãi đầu:
"Oa ca, anh có chắc là tìm được chứ?"
"Não mày có vấn đề à, chuyện ăn chắc có tới lượt anh em mình không? Tên lái xe do Lục Kiên Định bắt, manh mối có giá trị nhất là ở bệnh viện có Hồ Lệ Quân chỉ huy, các đại đội truy theo dấu vết súng, giám sát giao thông thì chúng ta không có điều kiện. Mày nghĩ nếu có manh mối rõ ràng, loại tham công như Ngô Đích để cho mày làm hay nhảy vào cướp ngay công đầu à? ... Manh mối không giá trị chưa chắc là manh mối vô dụng. Anh em chúng ta ở trong đội thuộc lại cặn bã nhất rồi, lời nói không giá trị, mày muốn thế mãi hay là muốn theo đuổi một cơ hội để xoay chuyển tình thế?"
Giản Phàm đã nhìn thấu bản chất nghề này, nói y không có chí tiến thủ à, đó chỉ là bề ngoài thôi, chẳng qua y chờ đợi cơ hội thực sự, nếu không thường ngày dù hùng hục làm việc cũng vô nghĩa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận