Hắc Oa

Chương 119: Giai nhân hữu ước (1)

Đại đội điều tra hình sự số một, đường Ngũ Nhất. "Nộp súng."
Tiêu Thành Cương, Quách Nguyên đi vào kho vũ khí, hô một tiếng đặt cộp súng lên bàn hô lên:
"Giản Phàm, kiểm tra rồi ký tên đi."
Trần Thập Toàn ngồi không đấy nhưng không làm, ông ta thích chỉ huy cấp dưới, đâu dễ gì có chú nhóc như thế để sai bảo, trước kia đám thanh niên tới đây tối đa hai tuần, nếu không phải bọn họ chịu nổi thì cũng bị ông ta không chịu nổi đuổi đi:
Giản Phàm chẳng nề hà bỏ công việc xuống, đi ra thu súng, vừa kéo băng đạn kiểm tra đã sầm mặt:
"Này, có bao súng sao lại nhét vào hông hả? Có biết dính biểu bì da và mồ hôi dễ rỉ khó lau lắm không? Nói mấy lần rồi, không nghe à?"
"Này, mắng ai thế, khi tôi tới Ô Long thì cậu chỉ là hiệp cảnh nhãi nhép, tôi là người bỏ phiếu đầu tiên nhận cậu về đội đấy, không biết ơn còn ăn nói với tiền bối thế à?"
Quách Nguyên mắng, hai người từng gặp nhau ở Ô Long, khá thân thiết:
"À, mắng hắn."
Giản Phàm chỉ Tiêu Thanh Cương, trừng mắt lên:
"Anh Quách giờ là sư phụ của em đấy, anh mắng em cũng tương đương mắng anh ấy."
Tiêu Thành Cương cười hì hì, bôn ba ở ngoài hơn một tháng, đen hơn gầy hơn:
"Bớt lải nhải đi ... ký tên."
Giản Phàm đẩy giấy bàn giao tới trước, thái độ quan cách:
Tiêu Thành Cương ký tên xong cười nịnh:
"Oa ca, tối nay ăn gì thế, em thèm món thịt hấp nấm quá, hôm nào anh rảnh làm một nồi đi, hôm nào cũng ăn đồ ăn nhanh, em ngán chết rồi."
"Ui ui, nói tới ăn một phát là nhớ tới Oa ca rồi kìa, anh giáo huấn một câu mà mày dám cãi lại, ai thèm nhận mày cùng quê nữa."
Giản Phàm cúi đầu lau súng, không thèm để ý:
"Đừng đứng, anh cứ chửi, cứ đánh, cứ mắng, sau đó làm một nồi nhé. Anh mắng đi, mắng luôn sự phụ em ... Anh Quách, đừng giận, chúng ta nhẫn nhục một chút, hưởng phúc sau."
Tiêu Thành Cương càng nói càng mất tư cách con người:
"Thèm vào mắng, bác Giang chuẩn bị cho hai người rồi, đi ăn đi. À phải, Quách Nguyên, đội trưởng hôm nay nói với tôi súng là đồ chơi tốt nhất của nam nhân, anh ấy có nói với anh điều gì như vậy không?"
Giản Phàm nhớ quyện đi bắn bắn súng hôm nay:
"Khẩu súng nào cơ? " Thành Cương mặt dâm dục:
"Cút."
Quách Nguyên đá hờ một cái:
"Ừ, anh ấy nói thế này, súng là công cụ giúp cảnh sát chiến thắng sợ hãi, chứng minh bản thân. Khi tôi mới vào đội anh ấy dạy tôi như vậy, sao giờ lại thành đồ chơi rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận