Hắc Oa

Q6 - Chương 237: Thói đời ấm lạnh. (4)

Giản Phàm không đáp trả mà theo thói quen nhìn quanh phòng, ngoài hai người ngồi ghế thì người nữa, nhận ra là trợ thủ của Cảnh Duệ Uyên họ Phạm, người này thấy Giản Phàm là vội đứng dậy, thái độ có chút sợ sệt. Từ Thanh Thanh thì thở phào, thời gian qua cả tổng giám đốc và phó tổng đều không ở nhà, mọi chuyện đổ hết lên đầu cô, chuyện kinh doanh thì cô còn ứng phó được, loại chuyện này thì chịu thua. Đối diện với cơ quan chấp pháp quốc gia thì không có khả năng kháng cự, Giản Phàm vỗ vỗ vai Từ Thanh Thanh trấn an cô bé vừa tốt nghiệp chưa lâu này, hết sức trấn tĩnh nói :” Hai vị, người còn chưa chết, làm sao tới thu địa điểm rồi.”

“ Chưa chết à, vậy dẫn cô ta ra đây, chúng tôi đi ngay tức khắc.” Người tòa án vẫn ngồi im đó như ông chủ:

Thế nhưng tên luật sư họ Phạm thì lập tức cảnh giác: “ Chưa chết, vì sao thông báo giải phẫu đã tới công ty?”

“ Chết phải có giấy báo tử của cơ quan công an hoặc bệnh viện làm căn cứ, các vị có không?” Giản Phàm khéo léo tránh trả lời thẳng:

Có điều người tòa án có vẻ rất kinh nghiệm, tiếp lời ngay: “ Không có, chúng tôi cũng không nói là chuyển nhượng cổ phần ngay bây giờ, chỉ đăng ký kiểm kê thôi, anh định lợi dụng chênh lệnh thời gian để chiếm đoạt tài sản của đối tác, muốn bán đất bỏ trốn chứ gì? Loại người như anh tôi thấy nhiều rồi, đừng có chỉ nghĩ tới không làm mà hưởng.”

“ Ai không làm mà hưởng? Các anh thực thi công vụ hay là đi vu khống người khác?” Giản Phàm biết chuyện này không thể có kết cục tốt, chẳng thèm để ý tới ánh mắt hung dữ của hai tên tòa án, trước tiên cần làm rõ vấn đề rồi mới ứng phó, chuyển đối tượng: “ Luật sư Phạm, phiền anh trả lời rõ ràng chút.”

Luật sư Phạm vội vàng đi vào chủ đề chính, nói vài tình huống, té ra là Lý Uyển Như đề xuất tòa án giải quyết chuyện chuyển nhượng cổ phần mảnh đất của Sở Tú Nữ ở Thành Nam. Nghe vậy Giản Phàm cười nhạt chất vấn: “ Mẹ kế có thể thừa kế tài sản của con gái à?”

“ Dù sao cũng không phải anh thừa kế, anh quản làm gì?” Tên tòa án tới như chuyên môn gây sự: “ Xem tôi nói thế nào nhỉ, đã bảo lòng người cách cái bụng, không muốn chiếm đoạt mới lạ ... Luật sư Phạm, cho anh ta xem, để anh ta bỏ hi vọng đi.”

Luật sư Phạm rút đơn khiếu nại trong cặp ra, thứ do luật sư soạn thảo chẳng có gì mà xem, toàn là rác rưởi, Giản Phàm lật tới cuối phần ký tên, người khởi tố là Lý Uyển Như và Sở Hỉ Phong, còn có một người thứ ba không quen. “ Người này là ai?”

Luật sư Phạm khuyên giải Giản Phàm:” Vị còn lại là người cậu ở huyện Thanh Từ, cũng đồng ý thông qua tòa án phán quyết, ông chủ Giản, hai động chí tòa án tuy hơi nặng lời, nhưng đây là thực, mảnh đất này bất kể tương lai ở trong tai ai đều xác minh, anh nên phối hợp để làm rõ phân phối tài sản.”

Giản Phàm nén giận, trả lại đơn: “ Phối hợp thế nào, tôi nhất định phối hợp.”

“ Sớm biết điều như thế có phải hơn không, liên quan tới hợp đồng hai nhà, căn cứ vào đăng ký ở cục công thương, bất động sản do bên A là Sở Tú Nữ cung cấp, tài sản lưu động do bên B bao gồm thiết bị do anh cung cấp, thế nên dễ thôi.” Nhân viên tòa án không chút khách khí nói: “ Đất đai và quyền tài sản tạm thời do chúng tôi bảo quản, tới khi có phán quyết của tòa sẽ trả lại cho người thừa kế.”

“ Không thành vấn đề, còn gì nữa?” Giản Phàm gật đầu như thế bị người tòa án dọa sợ rồi vậy, Từ Thanh Thanh ảm đạm, cữ nghĩ Oa ca về sẽ có cách, ai ngờ gặp nhân viên công quyền cũng không có cách nào:

“ Đương nhiên còn, 8 giờ sáng mai tới tòa án dân sự khu thành nam, trong giai đoạn điều tra, người đương sự phải có mặt.” Người còn lại vung tay như quan tòa ra phán quyết:

“ Thế thì không được rồi, thân phận của tôi không cho phép.” Giản Phàm thong thả nói:

“ Cái gì? Thân phận gì? Muốn chúng tôi gửi giấy triệu tập à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận