Hắc Oa

Q6 - Chương 182: Sóng gió vẫn chưa dừng. (2)

Tần Cao Phong và chủ nhiệm Điêu ngồi trong xe chỉ huy, mấy màn hình trong xe hiện lên hình ảnh các điểm chốt giao thông, đây là lúc để đặc cảnh thể hiện thân thủ. Toàn thân váy áo đen, có chút tiều tụy, cầm va ly màu đỏ, Lý Uyển Như từ trong biệt thự đi ra, hình ảnh hiện lên trên màn hình, có thể thấy cô ta rời tiểu khu vẫy tay gọi taxi, đi tới công viên Phần Hà. Khỏi nói cũng biết trong taxi đã đổi thành người của bên mình, đúng lúc này chủ nhiệm Điêu nhận được điện thoại báo cáo phát hiện ở Cty Dân Bạo, liền thông báo qua bộ đàm: “ Chú ý, các đơn vị chú ý, tình báo mới nhất cho thấy, nghi phạm có vũ khí, tôi nhắc lại nghi phạm có vũ khí.”

Không khí vốn căng thẳng thế là lại căng thẳng thêm vài phần, Tần Cao Phong theo thói quen sờ tay vào túi kiếm thuốc lá, hỏi: “ Kho Dân Bạo phát hiện ra cái gì?”

“ Vỏ đạn, nghi ngờ đó là địa điểm tập bắn của nghi phạm.”

“ Chủ nhiệm Điêu, giờ phải làm sao, người ta muốn khoản trả trước, người ta tới lấy, anh bắt không dám bắt, thả không dám thả.” Tần Cao Phong không ngờ tới chuyện này, mang 2000 vạn đi còn khó chứ 200 vạn thì một tay là xách đi được:

“ Chúng muốn thăm dò chúng ta, chúng ta cũng thăm dò chúng, xem chúng muốn làm gì, bất kể là bọn chúng chỉ muốn kiếm một chút rồi chạy hay có ý đồ khác, chỉ cần lộ diện, chúng ta không sợ.” Chủ nhiệm Điêu tỏ ra hết sức tự tin: “ Bất kể thế nào chúng cũng không chạy được đâu.”

Tần Cao Phong gật đầu, biết giờ những thủ đoạn theo dõi đổi mới rất nhanh, trung tâm chống bắt cóc là cơ cấu kỹ thuật, hẳn có thủ đoạn hơn người. Màn hình giám sát thay đổi, xe theo dõi báo cáo liên tục, tới cửa công viên Phần Hà, kẻ bắt cóc gọi điện chỉ thị Lý Uyển Như ném di động vào thùng rác, trong thùng rác đã chuẩn bị một chiếc di động mới ... Tình huống này đã được xét tới, trên người Lý Uyển Như có gắn thiết bị, điện thoại gọi tới nghe rõ ràng, từ công viên Phần Hà tới bệnh viện Trọng Cơ, chỉ thị lên một chiếc xe đã chuẩn bị sẵn, lái xe lòng vòng hai tiếng, Lý Uyển Như đỗ xe trên cầu đường sắt, từ xa có chiếc xe chở than đi tới, mệnh lệnh cũng truyền qua điện thoại. “ Ném va ly lên tàu, nhanh lên ...”

Lý Uyển Như nhìn tàu hỏa chạy rầm rập qua, thoáng do dự rồi buông tay, va ly rơi xuống khoang chở than. Cách đó mấy trăm mét, đặc cảnh trố mắt nhìn qua ống nhòm, tàu chở than phun khỏi mù mịt chạy đi, không thấy bóng nghi phạm ... Trong phòng kỹ thuật, báo cáo hiện trường cùng hình ảnh mơ hồ truyền về làm ai nấy lặng người, thủ đoạn lấy tiền chuộc thế này lần đầu họ gặp phả, nếu tàu đi khỏi phạm vi khống chế thì phiền. Chủ nhiệm Điêu cũng ngớ ra mãi mới từ trong kinh ngạc tỉnh lại, chỉ huy: “ Các đơn vị men theo tuyến đường sắt phía bắc, nghi phạm trên tàu hỏa, nhất định sẽ nhảy tàu giữa đường.”

Phòng kỹ thuật tức thì loạn lên, liên lạc với các tổ thực địa, không ít xe xoay vô lăng chạy về phía bắc, giờ mới hiểu bọn bắt cóc này không ngu ngốc như họ nghĩ, xe đi lòng vòng hai tiếng, bỏ lại lực lượng hiệp trợ điều tra tít phía sau rồi . ...............
Bạn cần đăng nhập để bình luận