Hắc Oa

Chương 291: Xuân tiêu một khắc ngàn vàng

Mẹ nó! Lại bị trêu rồi! Người đã đi, hương thơm vẫn còn, Giản Phàm cầm cái áo lót lên, chậm rãi kéo ra, màu phấn hồng, cỡ không nhỏ hơn 32D, cái này từng bao bọc thứ gì, y từng cảm thụ hai lần, đàn hồi, ấm áp, trơn mịn, là cảm giác như điện giật, khẽ đưa mũi ngửi, mùi hương ấy làm y ngây ngất rất lâu. Thở hắn một hơi rồi vặn chìa khóa, chuẩn bị đi, xe vừa nổ máy lại lập tức tắt đi, đột nhiên nghĩ, sao mình lại đi? Mất một lúc mới nhớ ra, trong lòng y từ lâu rồi coi Hương Hương là vợ chứ không là bạn gái, vì thế mới luôn đẩy Dương Hồng Hạnh ra xa, lờ đi sự lả lơi của Tằng Nam, chỉ Tương Địch Giai mới làm y xao động, ý nghĩ đó sâu tới mức, dù hai người dù tan vỡ đã lâu, vẫn giữ thỏi quen cũ. "Đúng rồi, mẹ nó chứ, không ngờ nói mình thiếu hormone nam nghiêm trọng, chẳng phải chửi mình không giống nam nhân à?"
Giản Phàm nghĩ tới đó sôi máu, đẩy cửa xuống xe hùng hổ đi hỏi tội, đẩy cửa một cái, không ngờ cửa khép hờ, càng thêm tự tin vào suy nghĩ của mình, ba chân bốn cảng chạy. Đứng trước cửa phòng 101, Giản Phàm từ từ thở một hơi dài, trong đầu nghĩ lại hình ảnh Hồ Lệ Quân từ lúc quen nhau tới giờ, một nữ nhân mang dụ hoặc đồng phục khiến người ta sinh tơ tưởng liên miên, một thục nữ thần dũng có thể trấn áp nam nhân, loại hình nữ nhân mà y chưa bao giờ được nếm thử ... Mẹ nó, cùng lắm bị đá ra ngoài, có gì to tát, cắn răng bấm chuông. Cửa mở ra, như có người đứng đó đợi, Hồ Lệ Quân tay cầm cốc nước, gò má hồng hồng, không biết là do hơi rượu hay xuân tình, chặn cửa không cho vào:
"Cậu muốn gì?"
Trên người chỉ còn lại chiếc áo thun cộc tay, nơi bị giải trừ vũ trang gồ lên hai hạt anh đào, vểnh cao, không có bộ cảnh phục, thiếu đi một phần uy vũ, thêm mùi vị nữ nhân, nhất là cánh môi ướt át, làm người ta muốn gặm. Giản Phàm ưỡn ngực nói:
"Tôi tới chứng minh mình là nam nhân."
Hồ Lệ Quân bị vẻ nghiêm túc của Giàn Phàm làm bật cười, cười hồi lâu nhướng mắt có phần khiêu khích:
"Chứng minh thế nào?"
Giản Phàm dùng hành động thay lời nói, không mời mà vào, bước chân qua cửa đóng sầm lại, kéo Hồ Lệ Quân vào lòng, cuồng nhiệt hôn lên môi cô, Hồ Lệ Quân chỉ kêu được một tiếng thảng thốt, thế rồi tiếng ly thủy tinh vỡ tan tành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận