Hắc Oa

Q5 - Chương 211: Cố gắng hết sức. (1)

Xe từ từ dừng lại bên đường, đây là ngã ba thông tới Đại Đồng, Hoài Nhân, bên ngoài tiếng người xe ồn ào, qua lại tấp nập, không ai để ý tới chiếc xe van hết sức bình thường. Biển số xe dính bùn cũng không nhìn rõ nữa, nơi này cũng không có cả camera giám sát. Trong xe im phăng phắc, ai nấy nghe rõ lời người bên kia, Tề Thụ Dân trầm ngâm một lúc hỏi: “ Nếu tao không đồng ý thì sao?”

“ Mày sẽ đồng ý, mày biết tung tích vật bị thất lạc rồi, còn hắn thành phế vật hết giá trị, hơn nữa mày bị truy nã, mày đâu bận tâm bị ai nhìn thấy, tao nghĩ, mày cũng chẳng coi cảnh sát Đại Nguyên ra gì ... Nếu thế sao không ứng trước một chút tiền vốn đi, tiến có thể công, lui có thể thủ, giữ lại núi xanh, sợ gì không có củi đốt ... Chúng ta không oán không thù, số còn lại trong tay tao, lấy được hay không xem bản lĩnh của mày.”

Bên kia nói rất khó chịu, Tề Thụ Dân vẫn bình tĩnh, nhưng Liên Nhận đã không nén được giận, định chửi vào thì bị Tề Thụ Dân đưa tay ngăn lại:” Sao tao cảm giác đây là cái bẫy, đợi bọn tao mắc câu à? Đợi đưa Đường Đại Đầu về thì mày bắt trọn ổ?”

“ Mày ngu tới mức vậy à? “ Bên kia cười kinh miệt: “ Nếu mày không biết cách thì tao dạy mày, kiếm bừa một cái túi nhét Đường Đại Đầu vào đấy, sau đó lái xe tới chỗ đông đúc, hay bãi đỗ xe, chỗ nào càng hỗn tạp càng an toàn, không dễ bố trí lực lượng ... Đơn giản nhất là ném hắn ở chỗ không người, tao nhặt về là được ... Tao không sợ mày lừa tao, đống đồ cổ trước mặt tao thuộc về mày rồi đấy, mày ủy thác ai xử trí cũng không thành vấn đề, tao coi như chưa thấy, cần tao ký cái gì, tao sẵn lòng. Thế nào, đủ ưu đãi chưa?”

“ Đủ, nhưng tao không tin mày.” Tề Thụ Dân nói xong cúp máy, tắt di động, ra hiệu cho Liên Nhận lái xe về:

Liên Nhận len lén liếc mấy cái, Tề Thụ Dân đã nhắm mắt lại, có vẻ đang cân nhắc lời kia thực hư thế nào, chưa bao giờ thấy Tề Thụ Dân đau lòng như vậy, dù thế nào, biết hàng của mình nằm trong tay hình cảnh, làm đám người bọn chúng rất lúng túng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận