Hắc Oa

Chương 130: Từ chuyện xăng xe

Mẹ nó, nối dối bị vạch trần rồi, Giản Phàm đần thối mặt, thầm chửi Tần Cao Phong gian như quỷ, bất thình lình hỏi làm y chẳng có chút phòng bị nào. Bọn nhà báo phá hoại, mấy bức ảnh vừa vặn có ảnh Tương Địch Giai ôm mình xoay vòng tròn, mẹ nó, không chụp Tương Địch Giai, cái mặt mình lại rõ. Nếu để người ta nhận ra mình là cảnh sát thì coi như xong đời. Giờ chỉ có đội trưởng giúp được mình:
"Đội trưởng, đó là bạn gái tôi, chúng tôi đi ăn cơm."
"Cậu từ trong hỏa hoạn chạy ra?"
"Vâng."
"Kể lại xem. " Tần Cao Phong không cười nữa:
Giản Phàm lần này hết dám nói dối, kể đại khái sự việc, Tần Cao Phong lặng lẽ đan hai tay vào nhau lắng nghe không đánh giá. Giản Phàm kể xong thành thật hối lỗi:
"Đội trưởng, tôi biết sai rồi, không nên nói dối anh."
"Sai, cậu sai không phải ở nói dối, mà sai ở nói dối không kín kẽ."
"Ặc ... Vậy rồi sẽ tập luyện cho tốt."
Tần Cao Phong có vẻ không bận tâm Giản Phàm nói cái gì, hỏi thêm vài câu chuyện đám cháy rồi phẩy tay cho y đi. Đội trưởng không nói gì, vậy là không sao rồi, Giản Phàm thở phào ra cửa, nhìn chiếc xe đã thuộc về mình, đó là một chiếc việt dã cảnh sát cực kỳ hầm hố, không yên tâm quay đầu hỏi:
"Đội trưởng, cái xe đó thực sự thuộc về tôi à?"
"Ừ, cứ nói với người ngoài, cậu là lái xe của tôi, sẽ không ai quản. " Tần Cao Phong xem báo, thuận miệng đáp:
Giản Phàm hỏi tiếp:
"Vậy tiền xăng thì sao ạ, cái xe này ngốn xăng lắm, còn hơn Santana mấy lần."
"A, rất thực tế, vậy nhé theo tiêu chuẩn mỗi tháng được 40 lít."
"Thế e không đủ, đội trưởng, thêm một chút đi."
"Giản Phàm, nếu bằng số xăng đội được phân phối mỗi tháng thì đi một tuần cũng không đủ, cậu đã bao giờ thấy mọi người trong đội than phiền chuyện xăng dầu chưa? " Tần Cao Phong nói với vẻ cao tâm khó lường:
"Tự nghĩ cách đi."
Giản Phàm hiểu ý, chợt nhớ hai tháng qua cái thằng Thành Cương kia sống dư dả hơn mình nhiều, đôi khi còn lái xe cảnh sát chở mình đi chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận