Hắc Oa

Chương 103: Chưa vui tiệc đã tàn (1)

Chính ủy Thiệu nhìn theo bóng lưng của Giản Phàm gật gù hài lòng, cậu trai này đúng là sinh ra để làm cảnh sát, ý thức tổ chức cao, tố dưỡng tâm lý tốt, có tương lai. Tìm danh sách phân phối nhân viên mà hội nghị hôm kia soạn ra, rà tới tên Giản Phàm, gạch đoạn "Phân phối tới cục công an huyện Ô Long", suy nghĩ một chút, viết "Đồn công an đường Bình Dương", lắc đầu vẫn thấy vẫn thấy chưa ổn, tiếp tục gạch đi. Nhớ tới biểu hiện trấn định vừa rồi của Giản Phàm, định viết "đội trọng án" nhưng đặt bút lại ngừng, suy nghĩ tới "đội điều tra hình sự" ... Thật là khó, nhưng chàng trai này ứng biến giỏi, đánh nhau tốt, có gan thế này, nhất định phải đưa lên tuyến đầu, đưa tới chỗ nguy hiểm nhất mới xứng tài ... Sắt tốt phải dùng luyện dao mà. Giản Phàm vừa bước ra khỏi cửa là lưng chùng ngay xuống, hai bàn tay nắm chặt đã đẫm mồ hôi, bước chân có chút loạng choạng trông như quân bại trận đâu còn chút nào dáng vẻ khí khái oai hùng vừa rồi, thở liền mấy hơi rồi chạy nhanh khỏi tầng ba, tới tầng hai, thấy hai cô gái kia vẫn ở đó, chạy tới chắp tay vái liên hồi. Trong thời gian chờ đợi, Giản Phàm đã nhanh chóng thân thiết với hai cô cảnh sát béo gầy, khéo léo thăm dò một chút là hai người họ đem hết bí mật về chính ủy Thiệu nói ra, thiếu điều biết lãnh đạo mấy ngày tắm một lần, còn chỉ dạy y phải nói gì, phải có thái độ ra sao. Hiệu quả đúng là tuyệt vời, lãnh đạo rõ ràng là vô cùng hài lòng, uống nước phải biết nhớ nguồn, liền chạy về cám ơn. Người béo vừa thấy Giản Phàm đã cười:
"Sao, tôi chỉ chiêu cho cậu hiệu quả chứ?"
"Hiệu quả ạ, cám ơn chị Lục."
Người gầy càng vui vẻ:
"Giản Phàm, chính ủy Thiệu thích nhất là dọa người ta, một số cảnh sát mới vào đội bị ông ta giáo huấn một lần về không ngủ được đấy."
"Vâng, em mà không biết, thế nào cũng bị dọa đứng tim chứ đùa à, gọi vào hơn mười phút mà ông ấy không nói gì cả, mặt lầm lì lạnh tanh như cục sắt, nếu không phải có các chị căn dặn thì còn tưởng bị đuổi rồi cơ ... Chị Lục, chị Lưu, đợi em huấn luyện xong, có cơ hội nhất định tự mình làm món truyền thống chiêu đãi hai chị."
Giản Phàm cũng không ngờ lại gặp được hai nhân vật trọng yếu như thế, lấy được tin tức quan trọng nên mới ứng phó hoàn mỹ ở thử thách này:
Trò chuyện một lúc, Giản Phàm mượn điện thoại báo tin bình an, cha mẹ hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, cáo biệt hai người chị mới quen, cao hứng nhảy một bước ba bậc xuống lầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận