Hắc Oa

Q7 - Chương 039: Phức tạp hóa đơn giản. (2)

“ Không phải, là thế này.” Giản Phàm lấy ở ghế sau một chồng giấy in sáng nay: “ Tôi tìm nữ nhân này, khả năng từng sống sau núi Ngọc Hoàng, Trương Lão Thuyên nói từng gặp năm 56 ... Muốn nhờ chú hỏi, thôn ta từng lên núi chăn dê, thả bỏ, kiếm củi gì đó, từng gặp cái nhà này chưa ...”

Trưởng thôn Lý cầm giấy in, nhìn một lúc hỏi: “ Có phải là rừng dưới cái miếu cũ, gần Hậu Liễu Câu không?”

“ Đúng rồi. “ Giản Phàm mừng rỡ:

“ Ái dà, tôi biết ngay, nơi đó có một cái nhà ... Là địa điểm do trạm lâm nghiệp thiết lập, về sau có trạm quan trắc nên bỏ, nhà đó chuyển đi rồi.”

“ Chuyển đi từ khi nào?”

“ Năm thứ hai tôi làm trưởng thôn, nghe nói là con trai ở trong thành phố phát đạt rồi, ông già vào thành phố dưỡng lão, lúc đó vui vẻ lắm .. Khi đó ... tôi xem nào, à, là mùa đông năm 86, cuối năm ...” Trưởng thôn Lý nhớ một lúc mới ra:

“ Chú nhớ ông ấy tên là gì không?”

“ Lão Oa, ai cũng biết ... Gọi thuận miệng, nên tên thật là gì quên rồi, ông ta hơi gù, chỗ chúng ta ai mà gù đều gọi là Oa Oa mà, ha ha ha ...”

“ Ra thế, ha ha ha.” Giản Phàm cười theo, lòng chửi rủa, mình đúng là có duyên với cái nhà này, cả ngoại hiệu cũng giống nhau:” Vậy nữ nhân này?”

“ Có nữ nhân trong nhà đó, nhưng mà không giống ... Chắc không phải vợ Lão Oa đâu, vợ ông ấy chết lâu rồi, bệnh gì đó, Lão Oa cõng xuống núi, chưa tới bệnh viện xã thì chết rồi ... Khi chết trẻ lắm, tôi vẫn nhớ khi đưa tang, trong thôn cho người tới khiêng quan tài, đó là năm thứ 2 sau khi đánh đổ bè lũ bốn tên ...”

“ Không đúng, không đúng ... “ Giản Phàm nghe ra vấn đề rồi, nếu là Dẫn Nga, khi bè lũ bốn tên bị lật đổ thì bà ấy đã già, vậy người chết không phải bà ấy, chẳng lẽ là vợ Giản Nhị Lư: “ Thôi không sao, thế này trưởng thôn Lý, tôi nói ngắn gọn, chuyện hôm nay tôi nhờ chú, ở đây tôi có hơn 100 bức ảnh, chú tìm vài người hỏi từng nhờ xem Lão Oa tên họ là gì, con ông ta làm gì trong thành phố, hỏi càng rõ càng tốt ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận