Hắc Oa

Q5 - Chương 109: Ác tích khó trừ. (1)

Bốn người biết Giản Phàm không phải bị thần kinh, mà là bị vụ án tẩu hỏa nhập ma rồi, trong khi ba người kia còn do dự t hì Tiêu Thạch Cương rất trượng nghĩa, chạy ầm ầm theo:” Oa ca, em theo anh, nhưng mà xe do em lái đấy.”

Quách Nguyên, Trương Kiệt đều nhiều tuổi hơn Giản Phàm, hơi ngần ngừ rồi chỉ biết nhún vai, Trần Thập Toàn lẩm bẩm chửi một câu, hỏi với theo: “ Mẹ nó, sư phụ phải nghe đệ tử, được rồi ai bảo tôi là sư phụ cậu, vậy cậu làm gì?”

“ Tôi à, rửa mặt, thay quần áo, ăn no một bữa, chiều gặp lại, chúng ta nhất định không cho bọn chúng được ăn Tết yên lành, thế nào?”

“ Đúng, mả mẹ nó, chúng ta ăn Tết không yên, chúng ta không cho chúng yên.”

Câu nói của Giản Phàm còn hiệu quả hơn lời động viên của lãnh đạo, bốn người sinh hào khí, giọng nói oang oang của họ khiến mấy người trong tổ chuyên án thò đầu ra, nhìn Giản Phàm như khỉ bùn. Lương Vũ Vân chỉ mặt Giàn Phàm cười chế giễu, đợi nhớ ra gì đó muốn gọi thì Giản Phàm đã chạy ra khỏi cổng, cô vội vàng đuổi theo, như chỉ còn thấy trời đất mênh mông trong tuyết, không thấy người đâu nữa. Sao bỗng dưng xa cách như thế? Toàn bộ Đại Nguyên bị bao chùm trong trận tuyết rơi ngày càng lớn, men theo bờ tây sông Phần là khu công nghiệp cũ của Đại Nguyên, mấy năm trước Thép Đại Nguyên chuyển đi, khu vực phồn hoa một thời dần đi xuống, trung tâm thành phố di chuyển sang bên kia sông. Nơi này được quy hoạch giải tỏa, những khu nhà cũ thi thoảng lại bị phá rỡ, chuyện giải tỏa vì vấn đề lượng lớn cư dân không chịu chấp nhận tiền đề bù mà đình trệ, tạo thành bộ mặt xấu xí của cả khu. Đây là một trong những khu vực có tình hình trị an phức tạp nhất thành phố. Trong tuyết có một cái xe taxi đi loạng choạng đỗ bên đường, hành khách xuống xe vội vã trả tiền không lấy cả tiền trả lại, rảo bước đi trên phố, thi thoảng quay đầu nhìn người qua đường thưa thớt. Xác định không ai theo dõi mới tót vào một cái ngõ, rẽ trái rẽ phải vài lần, tới khu vực tường gạch cửa sắt cao lớn như mấy đơn vị thập niên 90, gõ gõ cửa. Cửa sắt đã rỉ sét bong hết sơn, từng mảng màu loang lổ, mãi lúc sau mới có người mở cửa, thò đầu nhìn quanh xem xét rồi đóng cửa lại. Cầu thang sắt uốn tròn kiểu cổ, mang dấu tích của một thời thành phố công nghiệp nặng, toàn bộ bằng những thanh sắt lớn làm thành, loại này rất phổ biến thập niên 70, người thế hệ cũ tới đây sẽ có cảm giác quay về quá khứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận