Hắc Oa

Chương 230: Tấm bia trong lòng. (2)

Đối với phát súng nắm bắt thời cơ đạt tới đỉnh cao này, Tần Cao Phong lại không vỗ tay khen ngợi mà khẽ mỉm cười gật đầu, đi ra ngoài khép cửa lại. Vừa ra tới ngoài thì thấy mấy người chạy ầm ầm từ bậc thang tới phòng bắn, đưa tay ra chặn, người nhanh nhất là Trương Kiệt phanh lại:” Đội trưởng Tần, tôi phải so tài với cậu ta, bắn súng khiếp như thế, suýt nữa tôi bị lừa.”

Quách Nguyên không phục, Tiêu Thành Cương cũng không phục, Giản Phàm xưa nay bắn phát nào chệch phát đấy, vậy mà trong tích tắc bắn trung ba bia di động ở ba phương hướng khác nhau, làm bọn họ giật nảy mình, tất nhiên muốn phân cao thấp. Tiêu Thành Cương luôn mồm nói:” Lửa đảo, lừa đảo, chắc chắn là có trò lừa đảo nào đó, tôi không tin trình độ anh ấy cao siêu như vậy.”

“ Tốt nhất là nên tin đi, đừng vào đó làm trò hề, các cậu chưa đủ tư cách thách đấu Giản Phàm. Để cậu ấy chơi một mình, đi thôi.” Tần Cao Phong tay phải kéo Trương Kiệt, tay trái chộp cổ Tiêu Thành Cương đi ra ngoài, nhìn Hồ Lệ Quân đứng ở cửa mà không đi cùng:

“ Đội trưởng, cậu ấy nói gì? “ Quách Nguyên truy hỏi:

“ Chẳng nói gì cả.”

“ Vậy cậu ta có về đội trọng án không?” Trương Kiệt không yên tâm:

“ Nói nhảm, cậu ấy là cảnh sát, không đi làm thì đi đâu.”

Tần Cao Phong mắng một câu, khôi phục sự nghiêm khắc với cấp dưới, Hồ Lệ Quân ở sau cười trộm, cô làm việc với Tần Cao Phong thời gian dài, cô biết loại khẩu khí đó nói lên một tiêu: Hết thảy bình thường. .... .... Sáng sớm, lại là một buổi sáng sương mù mênh mông, sương lạnh thời gian dài bám vào cửa kính đã lâu chưa mở, để lại lớp băng lăng dày. Bên ngoài phòng là mùa đông, trong phòng là xuân ấm đưa hương, chăn gấm đắp lên hai thân hình quấn lấy nhau, à, không đúng, là ôm lấy nhau, thi thoảng thò đầu ra, tức thì mái tóc dài đen mượt trút xuống chiếc gối trắng tinh. “ Mấy giờ rồi?”

“ 6 giờ 10.”

“ Dậy thôi, em đi nấu cơm.”

“ Không được, không cho đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận