Hắc Oa

Q5 - Chương 132: Lễ nhẹ chớ cười. (2)

Giản Phàm ngây thơ giải thích: “ Tằng Quốc Vĩ đã được tìm về, cháu cũng bắt được nghi phạm số một Tôn Trọng Văn, theo lời khai của hắn, đồng phạm là Đồng Cô Sơn đang bị truy nã toàn quốc, bắt được kẻ này là mọi chuyện hai năm rõ mười, thế không phải là đã kết thúc rồi sao? “

Nói tới đó hơi dừng lại một chút chú ý nét mặt của Tiêu Minh Vũ, nhưng không có chút biến hóa nào, vẫn nhìn Giản Phàm chằm chằm, nghiêng tai lắng nghe, Giản Phàm nói tiếp: “ Hôm qua bọn cháu còn phá một hang ổ chứa đồ buôn lậu, từ dấu tay để lại ở hiện trường, sơ bộ khẳng định là chỗ ẩn thân của Lý Tam Trụ, Tề Thụ Dân và Liên Nhận, giờ vụ án đã quay về trên tỉnh, tổng đội đặc cảnh và cảnh sát các địa phương truy bắt nghi phạm, nhiệm vụ của bọn cháu đã hoàn thành, nếu không chi đội trưởng đã không cho nghỉ Tết.”

“ Ừ ... “ Tiêu Minh Vũ hết sức tùy ý hỏi: “ Động tĩnh tối hôm qua không nhỏ, chú nghe nói là sẽ gộp với vụ án 1226, như thế thành vụ án buôn lậu lớn nhất tỉnh rồi, nghe nói cũng do cháu dẫn đầu à? Nhất định phải chú ý an toàn đấy, chú đấu tranh với loại người này mười mấy năm, nguy hiểm lắm.”

Vẫn không quên dặn dò quan tâm, vị này nhập vai thật tốt, Giản Phàm lắc đầu: “ Có phải cháu đâu ạ.”

“ Không phải, sao lại thế nhỉ, mọi người đều truyền thế mà, Giản Phàm của đại đội trọng án, giờ tiếng tăm sắp đuổi kịp Quách Định Sơn năm xưa. “ Tiêu Minh Vũ tán dương hết mực:

“ Không phải cháu thật mà. “ Giản Phàm lắc đầu phủ nhận: “ Hôm qua cháu vừa mới trở về, sau đó ngủ một giấc dài, nửa đêm nhận mệnh lệnh của chi đội trưởng âm thầm bố ráp khu Bành Tây, không bắt được người không ngờ tìm ra văn vật ... Có lẽ chi đội trưởng có mật báo, tin tức rất chuẩn, trực tiếp bao vây xưởng mỹ nghệ, chẳng tốn chút công sức nào đã có thu hoạch.”

“ Thế à?”

Cuối cùng cũng nhìn thấy chút hồ nghi hiện ra trên mặt Tiêu Minh Vũ, có điều hiện Giản Phàm chưa thể khẳng định là do vụ án tiến triển khác lạ hay là chột dạ, còn chưa đủ hiểu biết về con người ông ta có dữ liệu phân tích. Xưa nay Giản Phàm nói chuyện không có trọng điểm, vì tư duy của y quá mức thiên mã hành không, chính vì thế mà càng có thể biến chuyện có thể nghĩ tới thành trọng điểm. Chỉ thoáng nghi ngờ trôi qua, Giản Phàm lại quay về chủ đề cũ, thỉnh cầu: “ Chú Tiêu, chú xem ... Đây là giám định của tỉnh, công tác sinh hoạt không quy luật, nhiều lần nổ súng gây thương tích ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận