Hắc Oa

Q6 - Chương 050: Dương oai Đại Doanh Bàn. (2)

20 giờ, Cao Ái Quân dẫn người xông vào quán game bắt một tên nhuộm tóc trắng, tên này đặc trưng quá rõ, còn chưa kịp ú ớ đã bị ăn vài cái tát sưng mặt lôi ra xe, người chưa về tới đại đội 3 đã khai ra ba tên nữa, hiển nhiên là ăn đòn không nhẹ. 22 giờ 15, đội của Quách Nguyên vào KTV Tân Đại Tân, bắt luôn một đám 5 tên vừa phát tài đang đi ca hát chơi gái, vừa mở mồm hỏi bị đám cảnh sát xông vào như thú dữ đánh tối tăm mặt mũi, máu mồm máu mũi ròng ròng khai hết chuyện buổi chiều, còn lục được mười mấy viên thuốc lắc, tiền chưa qua ngày đã bị tiêu gần hết. Chừng 0 giờ, căn cứ vào lời khai của những kẻ sa lưới, bắt được một trong số những tên cầm đầu là Sở Nguyên Sinh, biệt danh Bạch Diện, nhưng lại đen xì xì, bị chặn trong phòng tắm cùng một tiểu thư, lại thêm tội danh, mãi dâm. 4 giờ 30 phút sáng, từ lời khai của Bạch Diện, bắt được Triệu Cường ở gian nhà ngoại ô, Bạo Nha bị tóm ngay trên giường cùng nhân tình, trong nhà lục soát được nhiều công cụ quản chế và 4000 tiền mặt do cướp được, chưa tra hỏi gì đã đánh, ăn đòn suốt chặng đường về, sau đó là hỏi gì khai nấy, rất gọn. Chẳng phải án gì lớn dính dáng tới mạng người, Triệu Cường nhận có mấy nghìn, không bằng tiền cướp được, tất nhiên không có nghĩa vụ bảo mật. Đám Quách Nguyên, Tiêu Thành Cương, Cao Ái Quân rời phòng thẩm vấn là tới thẳng phòng đội trưởng, đánh thức đội trưởng Cao đang chợp mắt trên ghế sô pha. “ Khai rồi.” Quách Nguyên ném lời khai tới: “ Đội trưởng Cao, Viên Kỷ Binh của Tân Thế Giới là ai, vì sao huy động được nhiều lưu manh như thế?”

“ Chuyện này không rõ, đường Tiểu Doanh Bàn có cái hiệu ăn nhanh Tân Thế Giới làm ăn không tệ, chắc là muốn lũng đoạn thị trường. “ Đội trưởng Cao khách khí phát thuốc cho mấy đồng nghiệp đang nóng máu, người hút người không:

Cao Ái Quân tới lức này còn chưa nguôi giận: “ Gia quyến cảnh sát mở cái quán nhỏ kiếm tiền đâu dễ dàng gì, đám người này khốn nạn quá mức rồi, không thể tha cho chúng.”

“ Đúng, đội trưởng Cao, anh đừng làm việc thiên vị đấy, nếu phán xử bất công, chúng tôi sẽ lại bắt chúng.” Vương Minh hùng hùng hổ hổ tuyên bố:

Đội trưởng Cao lần này chả làm gì mà vớ bở, khảng khái tỏ thái độ: “ Nếu Cao Phượng Kỳ tôi làm việc thiên vị, không cần bắt chúng, cứ bắt tôi, đừng nói đám lưu manh này, ngay cả Viên Kỷ Bình cũng không tha, bất kể hắn là ai, lần này đóng đinh hắn lên tường.”

“ Cám ơn anh, lần sau mời anh một bữa. “ Trương Chí Dũng khách khí một câu, chuẩn bị rút quân, dù sao người đã bắt được rồi, không thể khách át chủ nữa, giao lại cho đại đội 3 xử lý:

Đội trưởng Cao đứng lên tiễn, thuận miệng nói: “ Mọi người còn nhớ Giản Phàm ở đội trọng án không?”

“ Giản Phàm!? “ Một giọng cao vút lên, là Tiêu Thành Cương quay ngoắt lại, sau đó lần lượt tới Quách Nguyên, Vương Minh đều ngạc nhiên: “Giản Phàm làm sao?”

Cao Ái Quân à một tiếng: “ Đó vốn là ngôi sao của cảnh sát chúng ta, nhưng hết thời rồi.”

“ Anh mới hết thời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận