Hắc Oa

Chương 343: Lời đề nghị giá trị (2)

"Có kiến giải."
Lý Uy giơ ngón cái gật gù, chàng trai này kiến thức có thể thiếu nhưng con mắt nhìn nhận sự việc thì rất thấu triệt, đủ khỏa lấp thiếu sót của bản thân:
"Cậu còn chưa biết đâu."
Đường Đại Đầu háy mắt với Giản Phàm:
"Nơi này còn có bể bơi nước nóng, K T V, xông hơi mát xa thư giãn, còn cao cấp hơn cả Thịnh Đường đấy. Khi xưa trang trí Thịnh Đường học tập người ta không ít. thật tà môn, nơi này kém hơn, thu tiền lại nhiều hơn, vậy mà vẫn có người tới ..."
Tằng Nam cười khúc khích vài tiếng, Lý Uy hôm nay thái độ ôn hòa, không mắng Đường Đại Đầu. Chén qua chén lại, một bình Trúc diệp thanh cất giữ 30 năm rót vào từng chén mỗi người, bàn ăn lan tòa mùi thơm của rượu hòa trộn mùi thuốc đặc trưng. Hoàn cảnh đúng là ưu nhã dễ chịu, không bật điều hòa, gió hiu hiu bên ngoài mang theo mùi vị tự nhiên, bốn phía nhà ăn bố trí các loại chậu cảnh. Phục vụ viên ăn mặc gọn gàng sạch sẽ, từ đưa thức ăn, rót rượu, mời khách đều chu đáo, cùng đứng ở khoảng cách vừa đủ để đợi phục vụ không ảnh hưởng tới khách chuyện trò. Dụng cụ ăn uống đều là màu trắng viền vàng, với nhiều năm công phu của Giản Phàm mà không nhìn ra được nơi sản xuất, có điều đúng là bất phàm. Mọi thứ đều hài lòng, nhưng bữa cơm này làm Giản Phàm tiêu hóa không tốt, cảm giác trong nụ cười mỗi người đều ẩn giấu chuyện chưa nói. Đường Đại Đầu là người thành thật nhất vậy mà Giản Phàm cũng thấy ánh mắt của hắn rất bất thường, Tằng Nam thì có vẻ si mê đắm đuối đôi mắt chưa bao giờ rời khỏi Giản Phàm, còn Lý Uy rõ ràng là cao thâm khó lường, chỉ khi nhìn Tằng Nam mới lộ chút tình cảm thật. Ăn tới hai tiếng, toàn nói những chủ đề đẩu đâu, khi sắp kết thúc bữa ăn, Đường Đại Đầu nói là đi lấy xe, Lý Uy lúc này mới nói một câu có tính mục đích:
"Tiểu Phàm có hứng thú chuyển ngành không?"
"Chuyển ngành ạ?"
Giản Phàm bất ngờ lắm, té ra bữa cơm này muốn khoét góc tường:
"Đừng căng thẳng, tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi."
Lý Uy nhấc áo vest choàng lên lưng ghế mặc vào người, nói với giọng tùy ý:
"Tôi cùng với nhiều cấp dưới đều xuất thân từ hệ thống công an, con người sống không nền chỉ biết nhìn về một hướng, chút tiền lương đó sao nuôi nổi người, nếu cậu hứng thú, có thể thử thay đổi hiện trạng."
"Giám đốc Lý, tạm thời tôi không có ý này, với trình độ của tôi vào làm cảnh sát không phải dễ dàng gì, từ bỏ thấy không nỡ, mà nếu bỏ rồi, tôi lại không biết làm cái khác."
Giản Phàm lắc đầu, câu này ít nhất một nửa là sự thật, đứng dậy theo:
Phục vụ đi trước dẫn đường, Lý Uy đi trước quay đầu nhìn Giản Phàm, không phật ý mà còn tán thưởng:
"Ha ha ha, tôi thích người trẻ tuổi thực tế như cậu, bây giờ người trẻ quá xốc nổi, mở miệng ra là toàn thứ cao xa viển vông, nhưng làm việc thì chẳng ra làm sao, chưa làm được gì đã đòi hỏi thù lao, thành sự không đủ, bại sự có dư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận