Hắc Oa

Q5 - Chương 221: Trái tim ở phương nào. (4)

Nam nhi có qua khổ nạn mới luyện ra được bản sắc một con người, Giản Phàm nói vài câu rất man, chỉ có điều Dương Hồng Hạnh không tin lắm, không thể trách cô, cô bị Giản Phàm lừa quá nhiều rồi. Xe đi mấy mét, chú ý hai chiếc xe kia thực sự thong thả đi theo, Dương Hồng Hạnh cố tình chỉ huy Giản Phàm lái xe vào một cái ngõ nhỏ, vòng vèo một lúc đi ra, sau đó dừng lại chờ đợi, quả nhiên vài phút sau hai cái xe lần lượt từ trong ngõ đi ra. Dương Hồng Hạnh lòng giật thót một cái, tức thì hiểu ra đây là chuyện công, không phải thù riêng, bao nhiêu uất ức giận dỗi chất chứa trong lồng ngực tiêu tan hết, khẽ hỏi: “ Giản Phàm, rốt cuộc là chuyện gì, án lớn cỡ nào mà liên lụy cả tới người nhà?”

“ Chuyện này nói ra thì dài lắm ... Kỳ thực lời đồn bên ngoài đều là giả, ngay cả vụ án treo mười mấy năm được phá cũng là giả, tên bạn trai cũ ăn hại của em, đồng chí Ngô Đích tuy bắt được kẻ có vẻ là hung thủ giết người, có điều không thẩm vấn được, lại ném về đội trọng án rồi, hung thủ thực sự tới giờ chưa lộ diện ... Tối ngày hôm đó anh lần đầu hẹn em, em không tới, anh rất thất vọng .. Có điều về sau nghĩ lại, là anh không đúng, dù sao thanh danh của anh chẳng ra sao, nửa đêm hẹn cô gái người ta ra ngoài không được là bình thường ... Khi đó anh chỉ muốn tìm người tâm sự, rốt cuộc không có ai ... “ Giản Phàm tỏ ra vô cùng thương tâm, thực chất giờ y đâu mong manh yếu đuối hay hẹp hòi như vậy, huống hồ may Dương Hồng Hạnh không tới nên mới đi tìm Đường Đại Đầu, kịp thời phát hiện Phi Phi, nếu không nguy rồi:

“ Em, hôm đó em có chuyện.” Dương Hồng Hạnh hối hận xen lẫn áy náy giải thích:

“ Nói dối, em không biết nói dối, em nói dối một cái là ngập ngừng.” Giản Phàm lắc đầu, tóm được điểm yếu là không buông tha, tỏ vẻ chua chát thương tâm:” Lúc đó anh đã nhận ra em nói dối rồi, anh còn nghĩ em ở bên Ngô Đích.”

“ Không phải, không phải, em ở cùng với Vũ Vân, Thục Vân và Manh Manh, chị em em lâu ngày chưa tụ tập nên tới nhà Vũ Vân uống một bữa.” Dương Hồng Hạnh sợ Giản Phàm hiểu lầm mình rối rít giải thích, nhưng cô không chịu thua kém: “ Em từ chối vì anh chưa đáng để em đêm khuya tới ước hẹn.”

“ A, lời này thì anh tin, mỹ nữ thông qua từ chối để tăng cường tự tôn của bản thân.” Giản Phàm buông một câu triết lý:

“ Được rồi, anh đừng lạc đề được không?” Dương Hồng Hạnh phục rồi, cứ nói một cái là kéo đề tài đi tận đẩu tận đâu:

“ Tật xấu khác của mỹ nữ, đó là thích tìm kích thích, được, lần này anh kích thích em.”

Thế là Giản Phàm bắt đầu kể chuyện mình hồ đồ trở thành cảnh sát ra sao, sau đó hồ đồ cùng Đường Đại Đầu, Lý Uy và Thịnh Đường bắt đầu có quan hệ không rõ ràng thế nào, thế rồi hồ đồ nhận vụ án treo 14 năm mới biết toàn bộ được sắp xếp sẵn, do chi đội trưởng thiết lập. Thế là kích thích bắt đầu, từ tìm ra Tiết Kiến Đình tới suýt chút nữa làm cả nhà người ta bị diệt khẩu, từ hai vụ án buôn lậu, phát hiện ra Kiều Tiểu Ba, lại từ đột phá ở Kiều Tiểu Ba truy tung Tôn Trọng Văn mới có khai quật di hài của Tằng Quốc Vĩ ở Hách Liên Khất Đài ... Một quá trình dài đủ chua cay cực khổ, người kể bình đạm, người nghe thì xúc động không thôi, không biết ở phía sau có cả câu chuyện kinh động như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận