Hắc Oa

Chương 297: Chuyện cũ nay mới hỏi (1)

Giản Phàm từ nhà Đường Đại Đầu đi ra, một mình đi trong ngõ sâu hun hút tĩnh lặng, gạch lát đường dập vỡ, đường đi mấp mô, thi thoảng còn đọng vài vũng nước, hai bên tường nhà loang lổ rêu phong, ô cửa sổ nhỏ tí có lẽ chẳng giúp cho trong nhà có thêm chút ánh sáng nào, trong tim Giản Phàm cũng vậy. Dù đã bảo bản thân phải hết sức bình tĩnh, vẫn như có luồng dung nham nóng chảy chỉ muốn phá toang lồng ngực phun trào, Giản Phàm vừa lên xe đã đạp ga tới sát sàn xe, chiếc xe gần như chồm lên, may đây là vùng gần ngoại ô vắng người, đường rộng, xe cộ lại không có mấy. Gió nóng hầm hập từ ngoài cửa sổ mở toang ù ù tràn vào trong xe cứ như quỷ dữ la hét, mãi tới khi rời Đại Nguyên đi trên đường quốc lộ rộng rãi, tốc độ xe mới hạ xuống, Giản Phàm một tay chồng cửa sổ, một tay đặt vô lăng, từ từ lái xe đi tới. Trong yên tĩnh, chuông điện thoại quen thuộc vang lên, Giản Phàm thu lại cánh tay tê đã tê, có tin nhắn, y chẳng xem mà tìm bấm danh bạ, màn hình lướt qua hai chữ "lão bà", cười tự giễu rồi lướt tiếp, tìm một số điện thoại đã lâu không dùng, ấn gọi ... Giản Phàm vẫn lái chiếc xe cảnh sát 213 đó, kiên nhẫn đợi dưới tòa nhà Cửu Đỉnh, có hẹn với một nữ nhân. Công việc của y kỳ thực cũng nhàn, cái nghề cảnh sát này nếu như không có việc khẩn cấp thì luôn máy móc lặp đi lặp lại như thế. Buổi chiều hôm đó Giản Phàm tới đồn công an đường Ngũ Nhất, được cho biết đại kiểm tra một ngày nữa mới bắt đầu, cơ hội tốt như thế tất nhiên chuồn đi chơi, ngủ một giấc, đến sân huấn luyện bắn súng chơi nửa tiếng, có điều bắn súng xong, trong lòng vẫn nhớ tới những bức ảnh Đường Đại Đầu cung cấp, không chỉ thành tích kém hơn mà đó cũng là nguyên nhân có cuộc hẹn người kia. Người được Giản Phàm hẹn không phải là Tương Địch Giai mà là Hà Phương Lộ, cô thư ký này rất đặc biệt, bọn họ vì chuyện phối phương và là bạn học của Hương Hương mà biết nhau, sau đó vẫn giữ liên hệ, có lẽ từ cô gái này, có tin tức mà mình muốn biết. Đợi tới hơn 18 giờ mới thấy Hà Phương Lộ yểu điệu từ trong đại sảnh Cửu Đỉnh đi ra. Cô đã thay bộ sườn xám, mặc chiếc váy liền thân khoét nách, khoác thêm bên ngoài chiếc jacket nhỏ, chẳng hề kém so với mặc sườn xám, eo thon nhỏ, đôi chân dài trắng nõn nà, chân đi đôi giày cao gót tôn vóc dáng yểu điệu đầy đặn, mái tóc dài, khuôn mặt có thoa ít phấn trang điểm càng lộ rõ vẻ cuốn hút, phù hợp với quan điểm thẩm mĩ Á Đông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận