Hắc Oa

Q4 - Chương 190: Phong hồi lộ chuyển. (11)

“ Vâng.” Trương Kiệt tinh thần sa sút, trả lời không thoải mái chút nào:” Chị Hồ, tôi thấy có lỗi với Giản Phàm, khi làm việc cùng nhau thì lần nào cũng là Giản Phàm mời mọi người ăn, làm cho mọi người ăn. Tới lượt tôi thì lại thành dẫn người đốc sát đi tìm cậu ấy, bắt cậu ấy. Sau này sao nhìn mặt cậu ấy chứ, chi đội trưởng thật quá đáng.”

“ Không sao đâu, Giản Phàm nhìn vấn đề rất tỉnh táo, sẽ không trách cậu.” Hồ Lệ Quân bóp vai hắn an ủi:

“ Xem kìa, tổ trưởng của chúng ta cũng bị đưa đi rồi.” Nghiêm Thế Kiệt đứng bên cửa sổ cười gọi, thái bộ rất bàng quang tới vô cảm:

Hai người kia nghe vậy vội vàng đi tới bên cửa sổ, chỉ thấy một cảnh sát tòa án mặc đồng phục kiểm sát và hai đốc sát một trước một sau áp giải tổ trưởng tổ chuyên án Ngô Đích. Tên này thường ngày thích vênh mặt hất hàm sai phái người ta, giờ thì hay rồi, mặt cúi gằm bộ dạng không dám nhìn ai, chỉ nửa ngày trời mà bơ phờ như chết rồi, Trương Kiệt nhìn mà hả hê ra mặt:” Nhìn xem đi, trời có mắt đấy, đây gọi là báo ứng, đi cướp công của người ta, giờ cướp được tội ... Ha ha ha, tôi chỉ một lần nói chuyên mời cơm, hắn liên tục gây khó dễ cho tôi, đáng đời.”

Nghe danh đã lâu, Hồ Lệ Quân lần này được chứng kiến cách phá án của Ngô Đích rồi, suốt cả tuần không triển khai điều tra ngoại vi, dùng toàn bộ tinh lực lên hai nghi phạm, ý đồ đột phá từ nơi này. Thậm chí còn xới tung nhà Tiết Kiến Đỉnh lên, nhận định chủ quan rằng Tiết Kiến Đình là nghi phạm số một đột nhập vào phân cục Tấn Nguyên. Hồ Lệ Quân đề xuất dị nghị nên mở rộng điều tra ngoại vi, đều bị hắn phủ quyết. Giờ nhìn Ngô Đích bị đưa lên xe và vẻ mặt hả hê của Trương Kiệt, thực sự không nói ra được cảm giác thế nào. Nghiêm Thế Kiệt mang tâm thái người ngoài cuộc tặc lưỡi bình phẩm:” Thú vị thật đầy, tổ trưởng trước dùng một tháng tìm ra manh mối bị chôn giấu mười bốn năm, chiến tích chưa từng có ở tỉnh, còn tổ trưởng sau dùng một tuần chặt đứt hết manh mối, càng chưa từng nghe ... Ha ha ha, cảnh tượng hôm nay làm tôi nhớ tới chuyện 14 năm trước, toàn bộ phân cục Tấn Dương từ trên xuống dưới bị cách ly, lòng người hoảng loạn, ai cũng nghi ngờ có gia tặc, giống hệt thế này, xem ra vụ án này mãi mãi bị chìm vào bóng tối rồi.”

“ Chú Nghiêm, vậy Giản Phàm có bị làm sao không?” Trương Kiệt quan tâm hỏi:

“ Đã dính vào chuyện này không tốt đẹp được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận