Hắc Oa

Q6 - Chương 236: Thói đời ấm lạnh. (3)

Biến cố luôn xảy ra vào lúc không ngờ. Tần Cao Phong và Giản Phàm cùng mấy đặc cảnh mất hơn 20 phút mới tới được tiểu lâu ba tầng nằm sát công viên Giao Tây, khỏi phải nói cũng biết là đã muộn rồi, gõ cửa nửa ngày giúp việc mới run run mở cửa, không đợi bà ta nói gì, Giản Phàm gạt người qua một bên xông thẳng vào nhà. “ Sở Vũ Phi, làm gì thế, cha anh đâu?”

Sở Vũ Phi và vợ đang thu dọn hành trang, mấy cái va ly đặt giữa phòng khách, bà Sở béo tốt vừa ở cầu thang xuống, nhìn thấy Giản Phàm liền đứng khựng lại, không ai nói gì. “ Này, đang yên lành sao câm hết rồi? Dì Sở, chú Sở đâu?” Giản Phàm hỏi lại:

Bà Sở chỉ chỉ gian phòng tầng hai, Giản Phàm vội vàng chạy tới mở cảnh cửa khép hờ, bị cảnh tượng trước mắt làm sững người, Sở Hỉ Phong ché nửa bên mặt, vừa thấy y có chút oán hận:” Giản Phàm, cậu lừa tôi đấy à, cái gì mà Thân Bình An nguy trong sớm tối, tôi vừa vào nhà bị người ta xông tới, chúng ở đây thì không thấy cậu đâu, đánh xong bỏ đi cậu mới tới.”

“ Tôi cũng vừa mới biết, đã báo cảnh sát chưa?” Giản Phàm ngồi xuống bên ghế sô pha, thấy người không đáng ngại lắm thì yên tâm:

Sở Hỉ Phong bỏ tay ra, má phải sưng húp toàn dấu bàn tay: “ Tôi còn mặt mũi báo cảnh sát à? Bị tát vài cái còn không rõ ai làm, thì đi nói thế nào?”

“ Rốt cuộc chuyện gì, chú yên tâm, tôi nhất định sẽ bắt bọn vương bát đản đó.” Giản Phàm an ủi, cũng hiểu với nhân sĩ thượng tầng coi trọng thể diện như ông ta, bị người ta tát, nhục nhã chưa đủ hay sao mà đi báo cảnh sát:

“ Tôi vừa mới về nhà thì có hai chiếc xe theo đuôi đuổi tới, mười mấy tên xông vào, chặn cả nhà chúng tôi bên trong, uy hiếp đánh người, ép tôi ký tên vào nghị quyết cổ đông đồng ý bán Tân Thế Giới.” Sở Hỉ Phong tâm trạng không tốt chỉ kể vắn tắt qua loa:

“ Hả, vậy là ký rồi sao?” Giản Phàm chấn kinh:

“ Không ký thì sao, mười mấy tên lưu manh cao lớn như thế xông vào nhà, chẳng may có xảy ra chuyện gì, tôi sống thế nào? May mà cháu tôi không có nhà ... Được được, dù sao là cái đống rắc rối, thừa lúc được ít tiền bán cho xong ... Giờ tôi bảo con tôi tạm lánh vài ngày, ai dám đảm bảo còn chuyện gì nữa không?” Sở Hỉ Phong quyết định bỏ tiền trừ họa rồi, đưa tay che mặt đi:

“ Bình tĩnh, chú Sở, trốn không phải là biện pháp ...”

Giản Phàm cố khuyên, nhưng Sở Hỉ Phong ý đã quyết, dù nói thế nào cũng không muốn báo cảnh sát lập án, còn liên tục thúc giục con trai con dâu đi mau. Bà Sở chỉ gà mắt chó, mắng ông Sở cả đời vô dụng, cái nhà cũng không giữ nổi, giờ cả nhà đi uống gió tây bắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận