Hắc Oa

Q6 - Chương 242: Sóng gấp khó chống. (2)

Tiết Hán Dũng uống hết giọt cà phê cuối cùng, uể oải vặn mình, cả đêm không ngủ, mắt díp vào, cảm giác như thời đại học thức đêm chơi game vậy, lâu lắm không có cảm giác đó. Ra khỏi phòng hoạt động gân cốt, thấy ở khóa lách cách, sau đó một mỹ nữ xách túi tỏa mùi thức ăn thơm phức đi vào, hi hứng chạy tới. Hà Phương Lô ngửi thấy mùi thuốc lá đẩy mặt hắn ra, vừa vào phòng đã nhăn mặt, mở toang cửa sổ cho không khí mới ùa vào, thấy đống tàn thuốc lá bên vi tính, ngạc nhiên: “ Chuyện gì thế này, khó khăn lắm mới có kỳ nghỉ, em tưởng anh bận công việc gì cớ, thì ra anh có vẻ thích ôm máy tính hơn ôm em đấy nhỉ?”

“ Anh cũng muốn ôm em, nhưng mà đây là việc lão nhị an bài, lại dùng tiền dụ dỗ, anh không làm không được.” Tiết Hán Dũng đi đánh răng, hàm hồ đáp:

Hà Phương Lộ hiển nhiên biết nói tới ai, châm chọc:” Anh lại đi bán thịt cho cậu ấy à?”

“ Ha ha, lần này em sai lớn rồi, cho em xem kiệt tác ...” Tiết Hán Dúng đánh răng qua loa, xúc miệng chạy ra chỉ màn hình laptop:

Hà Phương Lộ lần thứ ba nhíu mày, là tin liên quan tới Cty Bình An, lại chiêu cũ, giống như thổi phồng món canh thịt ngâm, nhưng lần này đi hại người, có chút tức giận: “ Anh đừng đùa với lửa, em biết công ty đó, không phải hai anh em anh có thể chọc vào đâu.”

“ Yên tâm, anh là người trong nghề, dù em biết địa chỉ IP cũng không tìm ra người, gió đông thổi, trống trận rung, cùng là công ty ai sợ ai?” Tiết Hán Dũng vỗ ngực ba hoa:

Hà Phương Lộ xỉa tay vào trán hắn:” Hán Dũng, anh là lão đại đấy, vậy mà cứ suốt ngày nghe cậu ta chỉ huy làm việc là sao? Người ta lại không coi anh ra cái gì.”

Tiết Hán Dũng không vui phất tay: “ Yên tâm, làm gì có chuyện đó, lão nhị là anh em của anh, anh gọi một cái, cậu ấy không dám không tới, chuyện kia anh nói rồi, gần đây cậu ấy bận thôi, hai ngày nữa gặp nhau, em nói với cậu ấy.”

“ Thế còn được.” Hà Phương Lộ thấy cuối cùng cũng mời được ông chủ của Thực Thượng, lòng mừng lắm, muốn ngồi xuống nói chuyện đáng hoàng một lần cũng khó. Giản Phàm nghe tới Cửu Đình là phản cảm, nhưng lần này không sợ, chỉ cần y tới, sẽ có người thuyết phục được, cô rất muốn nhìn mặt Giản Phàm khi gặp lại Tương Địch Giai:

Tiết Hán Dũng nhìn bạn gái hớn hở lại không cao hứng, đưa tay ôm eo Hà Phương Lộ kéo vào lòng, trừng mắt lên: “ Cảnh cáo em, đừng có nhìn nhầm người, cậu ấy trông trung hậu thật thà lắm, nhưng đó là thằng tiện nhân, nói tới làm chuyện xấu, không ai xấu hơn nó đâu .... Không tin à? Anh kể cho em một chuyện, thời đi học có nữ giảng viên kinh tế đánh trượt nó, mà cô giáo này thì nổi tiếng toàn trường vì nghiêm khắc, sinh viên muốn đi cửa sau cũng không được, đều ngoan ngoãn học lại, mà em biết Giản Phàm đấy, bình thường còn chẳng chịu học, đời nào đi học lại, em thử đoán xem thằng tiện nhân đó làm gì?”

Hà Phương Lộ đặt một ngón tay lên môi, hứng thú suy đoán:

Uy hiếp, tung tin đồn, hay là khóc lóc?”

“ Đều sai bét.” Tiết Hán Dũng giọng kịch tính tiết lộ: “ Biết là em không đoán ra mà, kỳ thực không ai đoán ra được đâu … ài, cái thằng tiện nhân đó mua một đóa hoa tươi, nhân hôm đó trường tổ chức hoạt động viên chức, liền đi tỏ tình với cô giáo. Thằng đó nói kỳ thực mình cố tình thi không qua được là để học lại, để ngày ngày được gặp cô giáo, đêm đêm được phụ đạo, thế là chuyện oanh động toàn trường.”

“ Cái gì?” Hà Phương Lộ mắt mở to không tin nổi, trò đó mà cũng nghĩ ra được: “ Sau đó?”

“ Còn sau đó thế nào, giảng viên đó nhìn thấy nó là sợ, làm gì có tâm tư bắt nó thi lại, tránh mặt còn không được, ha ha ha ha ... nó chẳng học cũng qua, ha ha ha.”

“ .... “ Hà Phương Lộ không còn gì để nói nữa rồi:

................
Bạn cần đăng nhập để bình luận