Hắc Oa

Chương 268: Rối rắm bế tắc (2)

Giản Phàm ngồi xuống, thấy đối phương nói chuyện có thành ý cũng không dùng thái độ đối phó nữa:
"Tôi xem rất nhiều hồ sơ, hơn hai nghìn cái ở trong đội, một nghìn hồ sơ trong quyền hạn trên mạng, tôi có cảm giác là, tội phạm chia làm 3 tầng cấp. Thứ nhất, vì thỏa mãn nhu cầu sinh lý, ví như cơm no áo ấm mà phạm tội. Loại thứ hai là do tâm lý biến thái, ví như hãm hiếp, giết người hoặc tội phạm ác tính. Thứ ba là loại khuynh hướng nghề nghiệp, đây là tầng cấp cao, gây án có kế hoạch tỉ mỉ, sau khi thực hiện xong hưởng thụ thành quả mang tới, chú thấy ở loại nào? "Cậu đã nói đáp án rồi."
Quách Định Sơn gật gù:
"Đúng, camera giám sát trên đường bị hủy, xe bỏ lại ở địa điểm rất loạn khó lấy chứng cứ, quần thể người chứng kiến đông, vậy đây là kẻ phạm tội loại thứ ba, loại này giỏi che giấu hành tung, không tùy tiện mạo hiểm. Giống vụ án Hứa Sơn vào năm 95, còn cả vụ án đột nhập cướp bóc của nhóm người Cao Mỗ mà chú từng xử lý. Những kẻ này đều ẩn thân mấy năm mới bị bắt về quy án. Liên hệ với vụ án này cũng vậy, từ A, B, C, D thậm chí là E đều có phân công tổ thức rõ ràng, đây là người cực kỳ chú trọng chi tiết, là màn gây án đặc sắc nhất của Đại Nguyên từ trước tới nay."
Những điều này kỳ thực do Giản Phàm về sau tổng hợp lại, khi đó đa phần dựa vào trực giác phán đoán, thậm chí còn có được chút gợi ý từ mô hình của Ngô Đích:
"Ồ, cậu đọc cả vụ án tôi xử lý kia à, đúng thế, quần thể người chứng kiến lớn mới dễ trộn lẫn thông tin thật giả đánh lạc hướng điều tra, không như ở hiện trường kín, nghi phạm không cẩn thận nói một câu mà chỉ người trong cuộc mới biết thì nguy rồi. Này cậu có biết vụ án Phi Hồ không, vụ đó mới thực sự là đặc sắc."
"Chú Quách, cấp bậc của tôi không đủ, không tiếp xúc được nhiều vụ án trọng đại, chú kể xem ..."
Một già một trẻ đều là người thích vùi đầu vào hồ sơ, hôm nay đều có cảm giác gặp được tri âm, nói chuyện quân luôn đang ở đâu. Hồ Lệ Quân gân xanh nổi trên trán, có kích động muốn đấm cả già cả trẻ một trận, cả hai tay đều đặt sầm xuống bàn, giọng kiềm chế:
"Hai vị, nói về vụ án này đi chứ."
Quách Địch Sơn giật nảy mình, thấy hổ cái đã ra uy, vội vàng bảo Giản Phàm:
"Sóng sau xô sóng trước, Giản Phàm, cậu nói đi."
Giản Phàm khách khí:
"Chú Quách, chú đừng bảo tôi nói linh tinh nhé."
Hồ Lệ Quân và Ngô Đích nhìn nhau, đều nhìn ra sự bất lực của đối phương, Quách Định Sơn đã nghỉ hưu, được cục thuê lại, là nhân vật loại cố vấn, bình thường gặp vụ án thưởng chỉ điểm vài câu, là người nghiêm khắc khó gần, hôm nay lại trò chuyện say sưa với một chàng trai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận