Hắc Oa

Q7 - Chương 042: Gian tình ở thôn quê. (2)

Trần Ngạo là cảnh sát đào tạo chính quy bài bản, bằng cấp cao, trình độ cao, con người nghiêm túc, bởi thế cảnh tượng hỗn loạn trước mắt làm hắn không hài lòng, công tác cảnh vụ, dù lớn hay nhỏ, cũng không nên coi như trò đùa thế này. Đột nhiên có bóng đen to lớn gần như bao phủ Trần Ngạo, vừa giật mình thì người kia hỏi: “ Người anh em, biết vẽ mỹ nữ không?”

Trần Ngạo há mồm nhìn tên béo ngoại cỡ, câu này không phải coi thường chuyên ngành của hắn sao, tuy không vui, nhưng hắn là người thận trọng, không rõ đối phương thân phận thế nào, đành gật đầu. “ Oa, tốt quá, vẽ cho tôi một mỹ nữ đi.” Phí Béo ngồi xuống bên cạnh, thái độ ân cần tới mức làm người ta khó lòng từ chối:

Tuy vậy Trần Ngạo khéo léo từ chối:” Anh muốn vẽ ai, mà cần gì phải vẽ, giờ ảnh độ phân giải cao nhiều lắm, còn cần vẽ à?”

Phí Béo len lén chỉ Tằng Nam, thì thầm: “ Xinh đẹp không, chị Tằng của tôi đấy ... Vẽ cho tôi một bức, gợi cảm chút, quần áo ít một chút, mỏng một chút, kiểu lấp ló nửa kín nửa hở ấy, thế mới khêu gợi, đừng vẽ lộ quá sẽ thành tục, hiểu không … hề hề, khi nhớ tôi mang ra xem, về Ô Long tôi sẽ mời cơm, tôi họ Phí, tên Sĩ Thanh, ra đường phố Ô Long hỏi, không ai không biết .... Này, sao thế, lại không bảo cậu vẽ miễn phí, xem chất lượng trả tiền mà.”

Trần Ngạo không thèm trả lời hắn mà quay đi, ai ngờ tên béo dai như đĩa, đành nói thẳng: “ Tôi là cảnh sát, không phải người bán tranh hay vẽ truyền thần.”

“ Sao nào, Giản Phàm trước kia là cảnh sát đấy, bây giờ đi bán cơm, cậu không làm cảnh sát cũng vẽ tranh thôi.” Phí Béo vẫn đeo bám, dai như đỉa:

Trần Ngạo tức giận nhìn Sử Tĩnh Viện cầu cứu, Sử Tĩnh Viện hiền hòa nói: “ Tôi nhớ cậu rồi, cậu mấy lần tới thăm Giản Phàm, để tôi vẽ cho.”

“ Ái dà ái dà ... Cám ơn chị .. “ Phí Béo hớn nhở có điều vừa nhìn Sử Tĩnh Viện một cái, lại mặt dày: “ Hay ... Chị vẽ cho tôi một bức ảnh của chị ... Không ý tứ gì cả ... Thuần túy để thưởng thức.”

Lần này tới lượt Sử Tĩnh Viện á khẩu, còn Trần Ngạo cắn răng cười, may là Giản Phàm đi tới gọi bọn họ bắt đầu, thấy ba người họ lúng túng, nghe giải thích đá luôn tên béo, quát một câu xéo, thế mới xong chuyện ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận