Hắc Oa

Q 7 - Chương 019: Một tiện nhân bằng vạn tinh anh. (2)

Cái xe này ở Đại Nguyên không đáng chú ý, nhưng ở Ô Long thì bắt mắt cực kỳ, huống hồ người đi xuống càng làm người ta không chớp mắt được, Giản Phàm cảm giác rõ ràng thịt mớ trên người thằng béo rung rinh .... Nữ nhân đó váy không tới gối, áo không quá rốn, hai cặp đùi trắng nõn nà bước đi giao nhau như đi trên sàn catwalk, tay ngọc giơ cao vẫy vẫy, ăn mặc thế này mát mẻ nhưng làm người nhìn bốc hỏa, người qua đường đều không kìm được nhìn vài cái. Nữ nhân đó đi tới trước mặt Giản Phàm thấy y nhìn muốn lòi mắt thì cười càng đắc ý, hé môi hồng bôi son bóng, khẽ gọi một câu đầy ái muội khiêu khích, đang đợi Giản Phàm thất kinh, vậy mà y chỉ thắc mắc: “ Sao lại là cô?”

Có lẽ là vì ở Ô Long này không ai quen biết, cho nên Tằng Nam thoải mái thể hiện cá tính của mình, tâm trạng có vẻ tốt lắm, gài kính râm giữa cổ áo, xoay một vòng khoe dáng người uyển chuyển, chỗ váy ngắn sát mông, thậm chí có thể nhìn thấy mơ hồ một dòng khe mờ giết người: “ Cho anh niềm vui bất ngờ, tôi được ông Giản ủy thác giám sát đầu tư, không hoan nghênh à?”

Giản Phàm không thèm nhìn một cái, giọng hời hợt: “ Có gì mà hoan nghênh?”

Tằng Nam nhíu mày không vui, Giản Phàm không hoan nghênh thì có người khác hoan nghênh, Phí Béo lấy mông lợn huých thằng bạn sang bên, nắm tay Tằng Nam lắc liên hồi: “ Hoan nghênh hoan nghênh, tôi đại biểu cho toàn bộ nhân dân Ô Long hoan nghênh ... Í mỹ nữ, sao quen mặt thế, chúng ta gặp nhau ở đâu rồi à?”

“ Tằng Nam, cẩn thận đừng bị lừa, đồng chí Phí Béo từ năm 16 tuổi tán gái đã dùng câu này.”

Thế nhưng Tằng Nam như cố ý, lườm Giản Phàm một cái, quay sang cực kỳ thân thiết với Phí Sĩ Thanh: “ Phù rể Phí, hôm anh ấy kết hôn, anh còn chói mắt hơn đấy, tôi chính là khách hôm đó, không ngờ anh vẫn nhớ.”

“ Oa, duyên phận, duyên phận, tôi nói làm sao quen mắt như thế ... Cô nói phải lắm, Oa ca cưới được vợ toàn nhờ tôi giúp nó đây, đám cưới ở Ô Long còn hoành tráng hơn ở Đại Nguyên mà .. Phải rồi mỹ nữ, chưa thỉnh giáo phương danh? Chúng ta cùng xuống quê à?” Phí Sĩ Thanh hết sức quan tâm ân cần, nghe Tằng Nam nói tên lại hết lời khen tên đẹp người càng đẹp, giới thiệu mình là cán bộ bồi dưỡng dự bị của cục môi trường, huyện Ô Long có chuyện gì cứ tìm hắn:

Lần này Tằng Nam lĩnh giáo được cái miệng lợi hại hơn cả Giản Phàm rồi, nói mấy phút không ngừng, làm cô không xen vào được, đã thế nói một lúc mới phát hiện tay mình tới giờ vẫn bị người ta nắm lấy không buông, mà nắm cả hai tay nữa. Tằng Nam nhìn Giản Phàm, Giản Phàm quay mặt đi tỏ thái độ bàng quan. Đối phó với nam nhân háo sắc thì Tằng Nam có vô số thủ đoạn, đối với chàng béo đáng yêu này, cô thấy rất buồn cười không quá phản cảm: “Soái ca, anh chuẩn bị nắm tay tôi xuống tận quê à?”

Ngẩn người, chẳng biết giả hay thật, Phí Béo buông tay chỉ có quyền luyến chẳng có xấu hổ: “ Thất thố thất thố rồi, tôi thấy cô Tằng là quên mất mình là ai.”

“ Vậy lần này nhất định giúp tôi nhé, anh đẹp trai như thế chắc chắn là có nhiều mỹ nữ theo đuổi, ít nhất đẹp trai hơn anh ấy.” Tằng Nam chỉ Giản Phàm:

Phí Sĩ Thanh vỗ ngực bồm bộp: “ Đúng, nó chưa bị rạch mặt còn so được với tôi, giờ hết rồi.”

“ Này hai người lên đường thong thả tâm tình, đừng lề mề nữa ...” Giản Phàm cắt ngang lời bỏ đi trước:

Tằng Nam lấy chìa khóa xe đưa Phí Béo: “ Tiểu Phí, lái xe tôi đi, tôi nói với anh ấy vài câu rồi chúng ta ngồi cùng xe.”

Phí Sĩ Thanh lần này thực sự sửng sốt, gật mạnh đầu nuốt nước bọt, lật đật chạy tới xe Tằng Nam, Tằng Nam thì rối rít đuổi theo Giản Phàm lên xe: “ Này này này, đợi đã, tôi có chuyện muốn nói.”

Giản Phàm chưa khởi động xe quay sang: “ Nói đi.”

Giọng điệu như làm chuyện công, Tằng Nam cũng không loanh quanh, lấy trong túi sách một tập tư liệu, rụt rè nói, có vẻ cực kỳ để ý thái độ của Giản Phàm: “ Còn một số thứ trong laptop, là tư liệu sưu tầm được nhiều năm qua, không biết có tác dụng không ... Anh đừng khó chịu, không phải tôi muốn tới, đây vốn là chuyện của trợ lý Lôi, nhưng vợ chồng Giản gia biết anh không ưa gì anh ta, cho nên mới ủy thác tôi, thái độ tốt với tôi một chút, tôi mang theo chi phiếu 2000 vạn, vừa làm xong thủ tục cho anh.”

Giản Phàm lấy tư liệu vừa xem vừa nói: “ Ai tới tôi cũng khó chịu hết, song tôi có kiến nghị, cô phải tuân theo.”

“ Kiến nghị gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận