Hắc Oa

Q4 - Chương 130: Vì ăn mà bất chấp. (1)

Giản Phàm lại sán tới: “ Cô không tin à, thời xưa có câu nhà đế vương ‘tam sinh ngũ đỉnh’ chính là nói tới ăn. Còn nhà vương hầu ‘cẩm y ngọc thực’, vẫn là nói tới ăn. Nhà phú quý được gọi là ‘bát trân ngọc thực’, vẫn là miêu tả ăn uống. Nói là đầy đủ thì là ‘tửu túc bão phạn’, không phải ăn là gì? Còn nhà nghèo thì nói là thiếu ăn thiếu mặc, vẫn là ăn. Đại sự dân sinh là gì ‘đi, mặc, ăn, ở’, thiếu ăn là không được. Cô thử rút tất cả những thứ liên quan tới ăn đi xem, văn hóa Trung Quốc sẽ là thứ văn hóa tàn khuyết, nếu như thành ngữ tục ngữ bỏ đi ăn uống thì không khác gì nấu ăn mà không cho gia vị. Ngay cả Khổng Tử cũng nhắc tới ăn uống trong luận ngữ ‘thực bất yếm tinh, quái bất yếm tế’. “

Giọng nói du dương trầm bổng, trích dẫn kinh sách đâu ra đó, Tằng Nam nghe mãi, mới đầu che miệng cười, sau đó cúi đầu cười, té ra đại sự thiên hạ này chỉ ăn mà thôi. Cô nhịn không nổi nửa, ngả người ra sau mà cười, cười tới đau bụng, cười không nói nổi, thấy đôi mắt trộm cắp của Giản Phàm lấm lét nhìn cuốn cổ phổ, cười ra cả nước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận