Hắc Oa

Q6 - Chương 225: Đêm dài dằng dặc. (2)

“ Đúng là thế, nhưng giờ họ có một người cực kỳ thông minh, chúng ta không thể không coi trọng, nếu y nhảy vào, chúng ta đối phó không được đâu. “ Ngô Đích đánh giá nhân vật đó cực cao, hắn không lo sự việc mà lo người:

Cả Cảnh Duệ Uyên và Thân Bình An nói gần như cùng lúc: “ Giản Phàm sao?”

Ngô Đích gật đầu xác nhận:” Đúng, chính là Giản Phàm, chẳng may chi đội đặc cảnh sử dụng người đó thì chúng ta nguy, đúng là khéo quá hóa vụng rồi, không những chẳng chụp được tội lên đầu y, lại giúp cảnh sát có viện trợ mạnh mẽ ...”

Cảnh Duệ Uyên không hiểu: “ Sao một nghi phạm lại thành người phá án được.”

“ Với y thì lại rất có thể ...” Ngô Đích có chút đau đầu, đặc biệt là Cảnh Duệ Uyên thông báo Giản Hoài Ngọc đã lên đường về nước, muốn đích thân ký hiệp nghị mua Tân Thế Giới, nếu chẳng may xảy ra vấn đề nữa thì thua trắng bàn:

Di động của Thân Bình An reo, vừa cầm lên nhìn đã cười ha hả:” Nói Tào Tháo, Tào Tháo tới, đi mòn gót sắt uống công, tìm được chẳng phí sức ... Tiểu Ngô, may mà có cậu, người của chúng ta đợi ở trung tâm giám định pháp y đã có tin.”

Ngô Đích "ồ" một tiếng giải thích Cảnh Duệ Uyên: “ Đội đặc cảnh không có kho đông lạnh, thi thể tội phạm đưa tới trung tâm pháp y bảo tồn, phong tỏa đội cũng không phong tỏa được người chết, cháu có người ở đó.”

Đây là sơ hở lớn, chỉ có người am hiểu trong nghề mới biết. Tin nhắn là: 7 giờ 10, chi đội đặc cảnh đưa tới một cỗ thi thể, Chu Quan Hồ, đang giải phẫu. “ Cậu phán đoán đúng lắm, hai hổ tương tranh, thế nào cũng có một con chết, Chu Quan Hồ chết trong tay Khổng Tân Cường ... Ha ha ha, tôi nghĩ không cần biết người tên Giản Phàm thông minh tới mức nào, chắc chắn y không đoán ra chúng ta chỉ cần thông tin người chết.” Thân Bình An cười vài phần nanh ác:

Cảnh Duệ Uyên không hiểu xảy ra chuyện gì, nhưng mà nhìn Thân Bình An nói về người chết mà lại vui vẻ như thế, không khỏi rùng mình, lại nhìn Ngô Đích, có vẻ không có cảm xúc gì với tin này, mơ hồ dâng lên một nỗi sợ. Ngô Đích chắp tay: “ Chủ tịch Thân, chúc mừng anh, hạng mục Khang Hinh Viên đã trong tay rồi.”

“ Ha ha ha, luật sư Cảnh, vất vả rồi, trong chuyện này ông có công lớn, yên tâm, sau khi xong việc không thiếu phần của ông đâu, sau này sự vụ pháp luật của Khang Hinh Viên thuộc về ông.” Thân Bình An hết sức khách khí, tin tức này hóa giải lo lắng cuối cùng của hắn, Chu Quan Hồ chết là hết, mọi manh mối đã bị chặt đứt, dù có muôn vàn hiềm nghi cũng chẳng làm gì được họ:

Không khí từ lo lắng trùng trùng chuyển sang vui vẻ ung dung, làm Cảnh Duệ Uyên càng không hiểu gì, ông ta nào biết Thân Bình An sợ nhất là Chu Quan Hồ và Lưu Siêu Thăng cùng rơi vào tay cảnh sát, giờ chỉ còn một người, trăm cái miệng cũng nói không rõ rồi. “ Vậy chuyện tổng giám đốc Lưu thì sao?” Cảnh Duệ Uyên vẫn canh cánh trong lòng, trong lòng mang nỗi sợ không thể nói ra ngoài, hôm đó cãi nhau với Sở Tú Nữ bị Lưu Siêu Thăng nghe hết, nếu hắn khai ra, sẽ có vô số phiền phức:

“ Ha ha ha, hắn tự cầu phúc đi, giờ trừ hắn ra, chẳng ai giúp được đâu, luật sư Cảnh, đi nào, chúng ta đi gặp cô vợ nhỏ của Lão Sở, cổ vũ tinh thần cho cô ta một chút, đừng để tới lúc lại không dùng được ..” Quả nhiên như Giản Phàm nói, Thân Bình An hoàn toàn không coi Lưu Siêu Thăng ra gì, khoác vai Cảnh Duệ Uyên ra khỏi phòng, Ngô Đích cáo từ đi trước một bước, biết hai vị kia thương lượng chi tiết hợp đồng, còn hắn đi tìm bạn gái xinh xắn. ................. ..............
Bạn cần đăng nhập để bình luận