Hắc Oa

Q6 - Chương 254: Mọi chuyện kết thúc rồi. (4)

Xa xa nghe thấy tiếng còi cảnh sát, Tiểu Hành lên xe báo cáo địa điểm, tiếp viện được khói đen chỉ đường, tiết kiệm được không ít thời gian, khi mấy người Tiêu Thành Cương áp giải nghi phạm ra ngoài nghĩa trang chờ đợi, Giản Phàm rốt cuộc thấy được kẻ sau màn nhung nhớ từ lâu. Bốn nghi phạm bị chĩa súng ngồi thành vòng, Thân Hi Quý giận tới mặt trắng bệch, nhìn thấy Giản Phàm bộ dạng lưu manh đi tới, đoán chừng đây là kẻ phóng hỏa, nhổ bãi nước bọt chửi:” Hèn hạ! Cảnh sát chúng mày là là lũ hèn hạ.”

Tiêu Thành Cương co chân đá luôn một phát:” Chết mẹ mày đi.”

“ Cảnh sát đúng là tố chất không ra sao, đi qua một bên.” Giản Phàm mắng đẩy hắn qua một bên, ngồi xuống nhìn chủ tịch Thân tướng mạo chẳng ra sao nhưng danh tiếng khá lớn này:

Thân Bình An ngồi cúi đầu, không thù hận, không điên cuồng, chỉ có bi thương vô hạn, nếp nhăn trên trán run run như đang cầu xin: “ Chuyện của tôi không liên quan tới người khác, các anh đừng liên lụy tới người vô tội.”

“ Cha, đừng cầu xin bọn chúng, chúng làm gì được con chứ?” Thân Hi Quý vẫn hết sức hung hăng:

“ Hi Quý, phải phối hợp với công an, đây không phải nước ngoài.” Thân Bình An ra sức khuyên nhủ:

Giản Phàm vốn định chửi mắng vài câu, nghe đoạn đối thoại này đành bỏ. “ Cậu chính là Giản Phàm?” Giọng Thân Bình An có chút nghi hoặc, nhưng thành phần khẳng định nhiều hơn: “ Vì sao biết tôi ở đây?”

“ Đúng, nói thật, tôi biết ông thần thông quảng đại không bắt nổi ông, nhưng có người bạn nói với tôi, ông rất nặng tình cảm ... Nếu ông không đi thăm vợ cũ, chúng tôi không bắt nổi rồi, xin lỗi, chúng tôi đúng là hèn hạ, lợi dụng chút nhân tính còn sót lại của ông.” Giản Phàm sờ vết xẹo, đặc trưng này quá rõ:

“ Cám ơn, tôi cũng không biết mình còn nhân tính .. Nhưng tôi yên tâm rồi.” Thân Bình An cười gượng:

“ Có nhân tính thì đừng làm chuyện vô nhân tính, đã làm chuyện vô nhân tính rồi thì hà tất còn muốn quay lại làm người có nhân tính ...” Giản Phàm cảm khái rất nhiều, vài phần thương xót:

Xe cảnh sát bao vây xung quanh, cảnh sát của đội trọng án, chi đội đặc cảnh ùn ùn kéo tới, bao vây kín mít, Giản Phàm một mình đi ra khỏi đám đông vây bắt, dõi mắt nhìn xa, rặng núi, trời xanh ... Đùng 11 giờ, Ngũ Thần Quang sải bước vào phòng hội nghị đa công năng của cục công an thành phố, ngồi sau bục phát biểu, mặt đen, vuông vức, nghiêm nghị, tức thì thành trung tâm hội trường, cái mặt này rất hợp với trường hợp này. “ Thưa các vị phóng viên, quan khách và bạn bè, tôi là Ngũ Thần Quang, bí thư ủy ban kiểm tra khen thưởng kỷ luật, hôm nay tôi chủ trì cuộc họp báo, liên quan tới sự kiện ngăn cản người khiếu nại vào ngày 2 tháng 10, tư tưởng chỉ đạo là công bằng, công khai, công chính, chi tiết vụ án tôi không nói nữa, có cục thông tin cung cấp tư liệu chi tiết cho mọi người, mọi người có câu hỏi gì ...”

Cùng lúc đó nhân viên của cục công an phát tư liệu, thái độ này làm phóng viên chăm chú lắng nghe ghi chép đều bất ngờ, những lời này khác với lời sáo rỗng mà lãnh đạo hay nói, chắc chắn là chuyện kết thúc rồi, nếu không lãnh đạo không tỏ tư thái thản nhiên như vậy. “ Bí thư Ngũ, tôi là Văn Vũ phóng viên ĐTH Đại Nguyên, cám ơn bí thư cho tôi hỏi câu đầu tiên ... Câu hỏi của tôi rất đơn giản, tôi đã xem qua tài liệu rồi, trong đó có một vấn đề, nếu như muốn thông qua ngăn cản người khiếu nại kiếm lợi ích, Cty Bình An nhất định phải đạt thỏa thuận với chính phủ hoặc cơ cấu hành chính, nếu liên quan tới họ, cuộc họp hôm nay sẽ còn công bằng, công khai, công chính không?”

Em gái phóng viên gương mặt thanh thần nhưng câu hỏi thì xóc óc, hội trường đang xôn xảo tức thì yên tĩnh, có điều nhìn cô phóng viên mới trên 20 liền vỡ lẽ, nha đầu này chưa biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận