Hắc Oa

Q5 - Chương 230: Cuộc quyết đấu cuối cùng. (2)

Biệt thự B18 không chỉ có động tĩnh mà còn rất lớn, trước cổng đỗ một chiếc xe du lịch Volvo, khoang xe chứa được bảy tám người, loại xe này xuất hiện trong tiểu khu rất bình thường, chỉ có điều trong lòng một số người suy nghĩ đặc thù, tựa hồ có tác dụng đặc thù, có vẻ chủ nhà muốn vận chuyển đồ gì đó. Xe lái thẳng vào biệt thự, ra vào đều là người mặc vest, có vẻ bận rộn lắm. Giả thôi, tất cả đều là giả, vì diễn cho chân thật một chút, nơi này đã chuẩn bị sẵn sàng di chuyển, người ra ra vào vào cũng không biết ở dưới chân ẩn chứa bí mật lớn, chỉ nghe chỉ huy qua tai nghe để hành động. Hình ảnh truyền về phòng hội nghị đa công năng của chi đội điều tra hình sự, biệt thự qua máy chiếu hiện lên rõ ràng, camera giám sát ở góc nghiêng 45 độ, điểm theo dõi này hẳn là ẩn trong biệt thự nào đó. Ngũ Thần Quang xem đồng hồ 12 giờ kém 5 rồi, lại nhìn di động đặt trước mặt Giản Phàm. Ngồi quanh còn có chủ nhiệm Hạ, Lục Kiên Định, Tần Cao Phong, phía đối diện là nhân viên kỹ thuật, đang hí hoáy với thiết bị điện tử cỡ TV, ba ngày qua chỉ chờ đợi tín hiệu tới để thể hiện thân thủ, chỉ có điều tín hiệu không tới. “ Nếu dụ bắt thất bại, chuẩn bị khởi động phương án dự phòng khẩn cấp, lập tức bắt Liên Nhận.” Ngũ Thần Quang ra hiệu cho Lục Kiên Định, thấy Giản Phàm không nói không rằng cứ nhìn điện thoại không chớp, biết hôm trước thẩm vẩn Đồng Cô Sơn bất lợi, an ủi: “ Giản Phàm, đừng nản chí, hắn không chạy được đâu, chỉ cần bắt Liên Nhận, chúng ta lần theo dấu vết, sẽ moi được hắn ra.”

“ Bắt Liên Nhận không ý nghĩa gì, tôi cũng không nản chí mà là đang chờ đợi, hắn sẽ gọi tới. “ Giản Phảm ngẩng đầu nhìn ba vị đội trưởng và một lãnh đạo trên sở, chẳng hề ngán bọn họ, nói chuyện rất thoải mái:

“ Thế à? Vậy thì người đâu?” Chủ nhiệm Hạ hỏi, ông ta vốn không tán đồng kế hoạch này, càng không hài lòng với kiểu nói chuyện với lãnh đạo như người bằng vai phải lứa của Giản Phàm nhưng biết vai trò của y trong vụ án, nhất thời nhẫn nhịn:

“ Hắn đang quan sát chúng ta, ba ngày liền chúng ta không có bất kỳ động tĩnh gì, ít nhất hắn đã tin một nửa, hiện đang xác định được mình có an toàn hay không, bất kể hắn có muốn giao dịch với tôi hay không thì hắn cũng sẽ xuất hiện, tôi chính là chướng ngại cuối cùng để thăm dò thực hư, dù không được cũng phải thử ... Tề Thù Dân đã không phải thuộc loại vì tiền mà phạm tội nữa, hắn đã coi phạm tội là nghề nghiệp, hắn nghiện cái cảm giác phạm tội ngày rồi, hắn sẽ không bỏ qua cơ hội đấu với cảnh sát, có một đối thủ khiến hắn bị hấp dẫn, hắn nhất định sẽ tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận