Hắc Oa

Chương 166: Kỳ án cần kỳ nhân (2)

"Thói quen! Thói quen!"
Giản Phàm thấy đám đông nghe nghệt mặt ra thì đắc ý lắm:
"Ý tôi rất đơn giản, cô ta biết nhìn người để làm món ăn, ví như thấy mãnh nam thì cải trang thành chim nhỏ yếu đuối, gặp giám đốc thì cải trang thục nữ thành đạt, gặp người ít tuổi thì làm người chị hiểu ý."
Lục Kiên Định bị khơi lên tò mò mà nghe mãi chưa ra trọng điểm:
"Giản Phàm, rốt cuộc cậu định nói gì?"
"Không phải quá rõ ràng à, tôi nói từ đầu đấy, nữ nhân này gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói giọng quỷ, hình ảnh camera giám sát khác nhau, đi tra hỏi cũng vô nghĩa, người ta đứng ngay trước mặt còn không biết thì có tra trăm năm cũng ý nghĩa gì?"
Giản Phàm ném gánh nặng đi ngồi xuống:
Mọi người nghe vậy tinh thần càng đi xuống, nghĩ lại mấy ngày vất vả chạy khắp nơi, rất không cam lòng. Lục Kiên Định có cảm giác bị trẻ con trêu chọc, đi một vòng về chỗ cũ, người ngứa ngáy khó chịu:
"Giản Phàm, cậu nói đường lối điều tra xem."
Chuyện này rõ ràng Giản Phàm không nghĩ tới, sau khi xác định được nữ nhân này khó chơi, lại chẳng có chút động lực nào, theo tính cách của y tất nhiên buông xuôi luôn, thuận miệng đáp:
"Làm sao tôi biết, bao cao thủ phá án điều tra mấy tháng không làm gì được nữa là."
Lục Kiên Định nghẹn tới cứng cổ luôn, đám Thành Cương có thời cơ để cười rồi, hóa ra chỉ đến thế, nói thật nhiều, rốt cuộc giống bọn họ, chẳng biết gì cả. Ngược lại Hồ Lệ Quân như được gợi mở gì đó, hơi ngả người về phía trước, mắt nhìn thẳng Giản Phàm:
"Giản Phàm, những lời cậu vừa nói rất có giá trị tham chiếu, thế này nhé, cậu chỉ nghĩ tới đặc trưng của nghi phạm, vậy cậu có nghĩ tới thủ pháp gây án của nữ nhân đó không? Giống như vừa rồi chúng ta thảo luận ấy, cũng giống như cậu nói, một nữ tử yếu đuối, vậy phải dùng cách gì để làm những nam nhân đủ các loại hình hôn mê? Thủ pháp này rất quan trọng, có thể là chỗ đột phá đấy."
Cô biết Giản Phàm rất nhạy bén, nhưng y chưa trải qua học tập trinh sát điều tra có hệ thống, càng không có kinh nghiệm, bảo y nghĩ cách phá án là hoang đường, thế nên từng bước dẫn dắt lối suy nghĩ của y. Quả nhiên Giản Phàm ngồi thẳng dạy, mắt như trộm đảo bên này lại nhìn bên kia, như đang ngẫm nghĩ gì đó, Hồ Lệ Quân lại khuyến khích:
"Có vấn đề gì sao?"
"Hiện trường vụ án vừa rồi chị vừa chiếu lên làm tôi nghĩ tới một khả năng ... có điều cái này, không nói được, nó ..."
Giản Phàm ấp a ấp úng như ngần ngại nói ra khỏi miệng:
Hồ Lệ Quân nhẹ nhàng dỗ dành như dỗ trẻ con:
"Đừng sợ, sai một trăm lần cũng không sao cả, cậu cứ nghĩ sao nói vậy đi, chỉ cần đúng một lần thôi là có thể bắt được tội phạm rồi."
Tần Cao Phong vốn định nói gì đó, liếc nhìn Hồ Lệ Quân một cái rồi thôi, tiếp tục khoanh tay chờ đợi. Giản Phàm cầm ảnh phác họa không được đẹp lắm lên:
"Người này rất thông minh đúng không, lại giỏi hóa trang nữa, thủ pháp né camera cũng khéo, nghiêng đầu này, rồi làm động tác thân mật này, chỉ đơn giản vậy thôi khiến camera vô dụng rồi, càng giỏi thủ pháp dùng càng không hề thần kỳ mà phát huy cái đơn giản tới cao siêu ... Chị Hồ, chị bật lại mấy cái ảnh hiện trường đi."
Hồ Lệ Quân làm theo, ánh mắt mọi người chú ý lên màn hình, đó là gian phòng không có gì đặc biệt, qua cửa một cái là tới gian vệ sinh, hành lang ngắn dẫn tới một cái giường lớn, nơi thế này chuyên môn cho nam nữ tìm đến trải qua mối tình một đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận