Hắc Oa

Q5 - Chương 055: Chân tình bạch lộ. (3)

Hai người tán gẫu vài câu, hỏi han sức khỏe xong rồi quay sang chuyện tối hôm đó, Giản Phàm kể mình tới Thịnh Đường nhưng không tìm thấy người nên đi lên tầng 13. Còn Đường Đại Đầu cũng có chút hối hận, thời gian qua hắn cũng đề phòng chứ, chính vì vì lo có chuyện nên ru rú trong nhà, kết quả bị người ta xông vào tận ổ, nói tới sự hung hãn của mấy tên kia còn chưa hết sợ. Có điều Giản Phàm nghe nói là Tằng Nam gọi điện bảo Đường Đại Đầu lên tầng 13 thì nhíu mày, cô gái đó không ngờ dấu diếm chuyện lớn như vậy, thiếu chút nữa đặt cả ba vào tình thế nguy hiểm:” Anh Đường, Tằng Nam kéo anh vào bẫy, anh không hận cô ấy chứ?”

“ Ài ... hận gì mà hận.” Đường Đại Đầu giọng điệu tự trách không tán đồng lời Giản Phàm:” Đừng nói Nam Nam chỉ là cô gái, đến tôi bị dí súng vào đầu cũng hết cách, đám đó chơi thật đấy, không dọa đâu, không thấy Nam Nam bị chúng đánh thành thế nào à? Mẹ kiếp, đừng để tôi gặp phải! “

Giản Phàm dặp tắt suy nghĩ này của hắn:” Gặp phải thì sao? Anh không đấu lại chúng đâu, trang bị hai bên thua kém quá xa.”

Đường Đại Đầu thoái chí gật đầu, nói thế cho hả giận thôi chứ cũng biết đám lưu manh thu nợ bên mình không so được với đám vong mạng của người ta:” Gặp chúng thì tôi chạy không được à? Chúng gây chuyện lớn như vậy ở Đại Nguyên, đoán chừng không dám ở lại đâu.”

“ Ài, ai mà biết, anh Đường, tối hôm đó anh nhất quyết muốn gặp tôi, có chuyện gì thế?” Giản Phàm chợt nhớ chuyện hôm đó, hỏi:

“ Không phải tôi mà anh rể tôi tìm cậu, muốn tâm sự với cậu thôi, hai lần trước mời cậu lấy cớ có việc thoái thác, tối hôm đó anh ấy vốn định tới ngồi cùng chúng ta, tôi cũng không biết có chuyện gì?” Đường Đại Đầu lại khịt nước mũi, Phi Phi cầm khăn tay đi tới ôn nhu bảo hắn xì ra:

Nếu là lúc khác Giản Phàm bị cảnh này làm cảm động rồi, nhưng trong long có thứ kinh ngạc hơn:” Tối hôm đó chú Lý cũng có mặt?”

“ Tôi cũng không biết, có lẽ anh ấy tới muộn.”

“ Ồ ...”

Trò chuyện hồi lâu, đầu óc Đường Đại Đầu chỉ có ăn chơi, không quanh co rắc rối như Giản Phàm, ngồi đúng một tiếng, thấy sắp trưa, Phi Phi ở bên đã có chút sốt ruột, Giản Phàm tinh ý nhận ra cáo từ rời bệnh viện để hắn nghỉ ngơi. Đi qua cổng, tích tắc khóe mắt Giản Phàm phát hiện một người né tránh mình, y vờ như không phát hiện ra điều gì, cứ thong thả rời khu phòng bệnh, nhìn quanh, quả đúng như dự liệu, có một chiếc xe quen thuộc đã đỗ ở đó. Xe mang biển dân dụng, nhưng là của đội trọng án, hẳn là người quen, đây là chốt ngầm của tổ chuyên án 1226, một ở bên trong, còn một ở bên ngoài giám thị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận